Cầu gãy Sông Bé - Biểu tượng kiên cường của người dân miền Đông Nam Bộ

Cầu gãy Sông Bé - Biểu tượng kiên cường của người dân miền Đông Nam Bộ
5 giờ trướcBài gốc
Cầu gãy Sông Bé còn được biết đến với tên gọi cầu Sông Bé - là một chứng tích lịch sử oai hùng trên đất Phú Giáo
Theo tài liệu của Sở Văn hóa, Thể thao và Du lịch tỉnh Bình Dương, cầu Sông Bé được người Pháp xây dựng vào khoảng những năm 1925 - 1926, khi thành lập Sở cao su Phước Hòa. Việc xây cầu nhằm mục đích phục vụ công cuộc khai thác thuộc địa, mở rộng các đồn điền cao su tại Phú Giáo, Phước Long và đồng thời tạo tuyến đường huyết mạch lên vùng Tây Nguyên. Theo khảo sát của Ban Quản lý di tích tỉnh Bình Dương, cây cầu có bề ngang hơn 4,5m; phần còn lại sau khi bị đánh sập dài khoảng 50m mỗi bên, gồm 3 nhịp với kết cấu dầm thép và bê tông. Chỗ cao nhất hai bên thành cầu là 6m, thấp nhất 3,5m, chân cầu cao 30m.
Vào những năm 1930, khi phong trào đấu tranh của công nhân tại các đồn điền cao su bùng phát mạnh mẽ, quân địch đã biến cầu Sông Bé thành nơi hành hình và điểm xử bắn. Dòng sông hiền hòa bỗng trở thành huyệt mộ sâu của nhiều chiến sĩ cách mạng. Mặc cho sự đàn áp tàn bạo, nhân dân ta vẫn kiên cường đấu tranh, biến khu vực này thành cửa ngõ chiến khu Đ. Tháng Tám năm 1945, lá cờ đỏ sao vàng đã được cắm trên cầu, khẳng định chủ quyền thiêng liêng của dân tộc trong thời khắc cách mạng thành công.
Trong thời kỳ kháng chiến chống Mỹ, cầu Sông Bé là tuyến giao thông trọng yếu của chính quyền Sài Gòn khi tỉnh Phước Thành còn tồn tại, dưới sự kiểm soát của Tỉnh trưởng Nguyễn Minh Mẫn. Nơi đây tiếp tục trở thành điểm xử bắn và nơi chôn cất các chiến sĩ cách mạng bị bắt. Đêm 27, rạng sáng 28/4/1975, lực lượng vũ trang huyện Phú Giáo tiến công tiêu diệt các đồn bốt tại hai xã Bình Mỹ và Bình Cơ dọc trục lộ 16, mở đường cho hai cánh quân của Quân đoàn 1 tiến quân về phía Tây (huyện Bến Cát), rồi xuống Dĩ An và Thuận An.
Với đòn tấn công thần tốc của quân và dân tỉnh Sông Bé, quân địch tại Chi khu Phú Giáo tháo chạy qua cầu Sông Bé để rút về Bến Cát, nhưng bị bộ đội và du kích chặn đánh, tiêu diệt 30 tên. Chiều ngày 29/4/1975, địch tiếp tục đổ về Phước Hòa tìm đường thoát thân. Để ngăn chặn sự truy kích của ta, viên chỉ huy trung đội biệt kích ngụy tại Phước Vĩnh đã ra lệnh gài mìn phá hủy cầu Sông Bé. Sau đó, quân và dân Phú Giáo tiếp tục phá ấp chiến lược, giải phóng các đồn bốt, bắt giữ hơn 200 tên địch ngoan cố và thu giữ hơn 200 khẩu súng các loại. Đến trưa ngày 30/4/1975, toàn tỉnh Sông Bé được giải phóng hoàn toàn.
Để ghi nhớ tội ác của thực dân Pháp và đế quốc Mỹ đối với nhân dân ta trong các cuộc chiến tranh xâm lược, Đảng bộ huyện Phú Giáo đã xây dựng khu tưởng niệm rộng gần 100m² tại đầu cầu phía ấp Bưng Riền, xã Vĩnh Hòa. Đây là nơi lính ngụy từng tra tấn tàn bạo các chiến sĩ cách mạng và những người bị nghi ngờ tham gia kháng chiến. Cầu gãy Sông Bé ngày nay không chỉ là chứng tích của một thời kỳ khốc liệt, mà còn là địa chỉ đỏ để giáo dục truyền thống cách mạng cho thế hệ trẻ, là nơi tổ chức lễ kết nạp đảng viên mới, hun đúc tinh thần yêu nước, lòng tự hào dân tộc.
Cầu Sông Bé không chỉ là một công trình bắc qua con sông mang tên quê hương, mà còn là biểu tượng của sự kiên cường, bất khuất trong suốt chiều dài lịch sử chiến đấu của quân và dân Bình Dương nói riêng, miền Đông Nam Bộ nói chung. Hình ảnh cây cầu gãy nhưng tinh thần không gãy đã đi vào lịch sử vẻ vang của dân tộc, thể hiện khí phách hào hùng của quân dân miền Nam trong những năm tháng chống ngoại xâm.
Cầu Sông Bé - một chứng tích không thể bị lãng quên - mãi mãi là biểu tượng thiêng liêng của lòng yêu nước, của ý chí chiến đấu và của khát vọng độc lập tự do của nhân dân Việt Nam.
Trà Bình
Nguồn VHPT : https://vanhoavaphattrien.vn/cau-gay-song-be-bieu-tuong-kien-cuong-cua-nguoi-dan-mien-dong-nam-bo-a29525.html