Ruben Amorim có chiến thắng trước đồng hương Marco Silva.
Ảnh hưởng của Mourinho, một huyền thoại trong làng bóng đá, vẫn hiện hữu rõ ràng khi các huấn luyện viên Bồ Đào Nha đời sau đều được so sánh với tiêu chuẩn mà ông đặt ra. Dù vậy, mỗi người có cách phản ứng khác nhau với sự so sánh này.
Màn đọ sức chiến thuật
Ruben Amorim, thuyền trưởng của Man United, là người chọn lối đi riêng. Mặc dù thừa nhận học hỏi từ nhà vô địch Champions League hai lần, ông khẳng định phong cách của mình khác biệt rõ rệt.
“Tôi là một người khác biệt. Tôi hy vọng có thể mang đến điều gì đó mới mẻ cho các cầu thủ. Đây là câu lạc bộ tốt nhất ở Anh. Chúng tôi muốn chiến thắng, vậy thôi”, Amorim tuyên bố mạnh mẽ trong buổi họp báo đầu tiên tại Old Trafford.
Dù vậy, ông không phủ nhận công lao của Mourinho: “Đối với tôi và tất cả HLV Bồ Đào Nha, Mourinho là người mở ra cánh cửa cho chúng tôi trở thành những HLV hàng đầu thế giới. Nhưng tôi không phải là Mourinho. Thời điểm ông ấy đến Chelsea năm 2004, mọi người đều nghĩ ông ấy có thể thắng ở bất cứ đâu. Tôi thì chưa có thành tựu đó”.
Trận đấu tại London không chỉ đơn thuần là cuộc đối đầu giữa hai đội bóng, mà còn là cuộc so tài trí tuệ giữa hai chiến lược gia hàng đầu của bóng đá Bồ Đào Nha. Marco Silva, người đang thăng hoa tại Fulham, từng xây dựng danh tiếng tại Sporting CP, nhưng lại không để lại dấu ấn đậm nét như Amorim. Tuy nhiên, phong độ gần đây của Man United dưới thời Amorim lại khiến nhiều người nghi ngờ về khả năng thành công của ông tại Old Trafford.
Marco Silva và Ruben Amorim đều chịu những ảnh hưởng từ Jose Mourinho.
Dù mới chỉ dẫn dắt đội bóng trong một thời gian ngắn, Amorim phải chịu tới 6 thất bại trong 11 trận Premier League trước trận đấu này. Một thành tích đáng lo ngại khi so sánh với thời gian ông còn làm việc tại Bồ Đào Nha, nơi Sporting chỉ để thua 6 trận sau 75 trận đấu. Ở chiều ngược lại, Fulham dưới thời Silva bất bại trong 5 trận sân nhà gần nhất và đang hướng đến một chiến thắng liên tiếp.
Thật thú vị khi đây chỉ là lần thứ hai trong lịch sử Premier League mà Fulham xếp trên Man United trên bảng xếp hạng trước khi hai đội đối đầu. Lần đầu tiên diễn ra vào tháng 8/2012, và dù Fulham đứng nhì bảng, họ vẫn thất bại 2-3 trước "Quỷ đỏ". Liệu lần này lịch sử có đổi thay?
Hiệp một nhạt nhòa
Những người hâm mộ "Quỷ đỏ" tiếp tục phải chứng kiến một hiệp một đáng thất vọng. Đây đã là trận thứ 12 liên tiếp Man United không thể ghi bàn trong hiệp một ở Premier League. Các học trò của Amorim thậm chí không tung ra nổi một cú sút trúng đích, cho thấy sự bế tắc trong cách triển khai tấn công.
Tiền đạo Rasmus Hojlund, người được kỳ vọng sẽ dẫn dắt hàng công, chỉ chạm bóng 17 lần trong hiệp một, thậm chí ít hơn cả thủ môn Fulham, Bernd Leno. Những pha chạm bóng của anh cũng không diễn ra ở các khu vực nguy hiểm, khiến Hojlund trở thành mắt xích yếu trong đội hình.
Bước sang hiệp hai, khi trận đấu có vẻ sẽ kết thúc với tỷ số hòa không bàn thắng, Lisandro Martinez bất ngờ trở thành người hùng. Phút 77, từ cú sút thứ tư của Man United và cũng là cú sút trúng đích đầu tiên, anh ghi bàn sau một tình huống bóng đổi hướng đầy may mắn, khiến thủ thành Leno bất lực.
Cuộc đối đầu giữa họ trở thành màn đấu trí của sự thực dụng.
Đây là bàn thắng mang ý nghĩa lớn, bởi Man United đã duy trì thành tích bất bại trong cả 16 trận mùa này khi là đội ghi bàn trước. Trong đó, tại Premier League, họ có 8 chiến thắng và 3 trận hòa. Tuy nhiên, không thể phủ nhận rằng đây là một trận đấu mà "Quỷ đỏ" cần đến may mắn để vượt qua đối thủ.
Phút 89, Fulham có cơ hội gỡ hòa rõ rệt khi Joachim Andersen đánh đầu hiểm hóc từ một quả phạt góc của Andreas Pereira. Nhưng Toby Collyer, cầu thủ trẻ được tung vào sân từ ghế dự bị, đã có pha cản phá trên vạch vôi xuất sắc, giữ vững tỷ số 1-0 cho đội khách.
Dù màn trình diễn của Man United còn nhiều điểm đáng lo ngại, chiến thắng này vẫn là liều thuốc tinh thần cần thiết cho Amorim và các học trò. Nhưng nếu muốn cải thiện vị trí thứ 12 hiện tại, "Quỷ đỏ" sẽ cần nhiều hơn là sự thận trọng và những khoảnh khắc may mắn.
Với đội hình chưa phù hợp và thời gian chuẩn bị hạn chế, Amorim có lẽ sẽ phải tiếp tục áp dụng lối chơi thực dụng trong phần còn lại của mùa giải. Dù vậy, để thực sự vực dậy Man United, ông cần xây dựng một hệ thống chiến thuật đủ mạnh để áp đảo các đối thủ thay vì chỉ chờ đợi cơ hội. Liệu chiến lược gia trẻ tuổi này có thể đưa Quỷ đỏ trở lại ánh hào quang xưa? Chỉ thời gian mới có câu trả lời.
Di Cầm