Ánh sáng đời tôi

Ánh sáng đời tôi
5 giờ trướcBài gốc
Xe tới điểm đón khách, hai hành khách mới lên xe gây sự chú ý và tò mò của tôi. Người cha đang cõng trên lưng cậu con trai chừng sáu, bảy tuổi. Ở anh như tỏa ra nguồn năng lượng tích cực cho một ngày mới. Còn cậu con trai nhỏ thì có vẻ lo lắng vì trên xe khá đông hành khách. Tôi nhanh chân đứng lên và mời hai cha con ngồi vào chỗ của mình. Người cha cảm ơn tôi, anh nhanh chóng ngồi xuống bế cậu con trai vào lòng. Cậu bé ngước nhìn tôi, ánh mắt của sự cảm ơn… Hình ảnh hai cha con đã chạm vào miền ký ức sâu thẳm trong tôi, những năm tháng thơ bé. Ngày ấy, tôi cũng giống cậu bé bây giờ được cha cõng trên lưng, nhưng là để đi chữa bệnh.
Đó là năm 1996, khi tôi lên 9 tuổi, sau trận sốt co giật, đôi chân tôi mất cảm giác và không đi được. Mẹ thì khóc suốt còn cha khi ấy ngoài động viên mẹ, hằng ngày cha chính là đôi chân của tôi. Cha cõng tôi trên mọi nẻo đường, từ đi học, tới bệnh viện để chữa bệnh. Cha kiệm lời, nhưng tôi luôn cảm nhận được sự ấm áp, yêu thương từ cha.
Tôi vẫn nhớ câu chuyện cha hay kể cho tôi nghe về những cậu bé, cô bé chăm ngoan, học giỏi sẽ được ông bụt, bà tiên thương mà ban phép màu chữa khỏi bệnh. Cũng giống như tôi chỉ cần học giỏi, vâng lời bác sĩ, chịu khó cùng cha tập trị liệu ở nhà là đôi chân sẽ đi lại được bình thường. Với sự ngây thơ và non nớt tôi luôn hỏi cha khi nào ông bụt, bà tiên sẽ đến nhà mình để giúp tôi khỏi bệnh. Cha cười hiền từ, ánh mắt chứa chan niềm tin, sự hy vọng: “Con muốn ông bụt, bà tiên xuất hiện thì phải chịu đau cùng cha chữa bệnh. Phải can đảm con trai nhé!”. Để rồi, chiều nào cũng vậy, tranh thủ cuối giờ cha đưa tôi tới bệnh viện để châm cứu. Ngày nắng cũng như mưa, cha chẳng quản khó nhọc bền bỉ cùng tôi hết tới trường để học chữ lại đến bệnh viện để điều trị.
Tôi tập đi lại những bước đầu tiên, đôi chân chẳng nghe theo sự chỉ đạo của tôi, nó yếu ớt và có thể khuỵu gối bất cứ lúc nào. Tôi bật khóc nức nở bởi sự bất lực xen lẫn tủi thân. Tôi chẳng thể nhớ được bao nhiêu lần nước mắt tôi hòa cùng những vết máu, vết bầm tím trầy trụa trên đôi chân nhỏ bé. Tôi khóc và không muốn hợp tác cùng những bài tập của cha… Tôi nức nở cho tới khi nhìn thấy nơi khóe mắt trũng sâu của cha sắp rỉ ra giọt nước mắt. Cha ôm tôi vào lòng vỗ về an ủi: “Đừng khóc nữa con, cha tin con làm được”. Tôi cảm nhận được vòng tay ấm áp của cha, đó là tình phụ tử sâu nặng cha dành cho tôi. Giây phút ấy tôi thương cha vô ngần. Để rồi cũng nhờ những lời động viên, khích lệ từ cha, sự kiên trì, bền bỉ hằng ngày đưa tôi đến bệnh viện cùng những bài tập luyện ở nhà mà sau hơn hai năm điều trị đôi chân tôi dần có cảm giác. Tôi chập chững những bước đi đầu tiên trong tiếng cười hiền của mẹ và giọt nước mắt hạnh phúc đong đầy nơi khóe mắt cha…
Cha tôi mất đã lâu. Nhưng những ký ức, bài học cùng sự hy sinh lớn lao một đời dành cho gia đình, cho 3 chị em tôi của cha luôn là những kỷ niệm, hành trang quý giá chúng tôi giữ cho riêng mình, để vững bước vào đời. Và rồi, trong những dịp trọng đại của gia đình như lễ, tết hay giỗ chạp, mỗi khi tôi kể cho các con những kỷ niệm về ông nội, trong tôi luôn trào dâng sự tự hào bởi cha chính là tấm gương của sự kiên trì, bền bỉ. Cha là ánh sáng của đời tôi, là người thổi vào tâm hồn các con nguồn động lực, ý chí kiên cường vượt qua khó khăn, nghịch cảnh.
Chào nhé yêu thương, mùa thứ 4, chủ đề “Cha” chính thức ra mắt từ ngày 27-12-2024 trên bốn loại hình báo chí và các hạ tầng số của Đài Phát thanh - Truyền hình và Báo Bình Phước (BPTV), hứa hẹn sẽ mang đến cho công chúng những giá trị tuyệt vời của tình cha thiêng liêng, cao đẹp.
Hãy gửi đến BPTV những câu chuyện xúc động về Cha bằng cách viết báo, viết bài cảm nhận, thơ, tản văn, video clip, bài hát (có bản thu âm),... qua email chaonheyeuthuongbptv@gmail.com, Phòng Thư ký biên tập, Đài Phát thanh - Truyền hình và Báo Bình Phước, số 228, Trần Hưng Đạo, phường Tân Phú, thành phố Đồng Xoài, tỉnh Bình Phước, số điện thoại: 0271.3870403. Thời gian nhận bài từ nay đến hết ngày 30-8-2025.
Bài viết chất lượng sẽ được đăng phát lan tỏa, được trả nhuận bút, đồng thời tặng thưởng khi khép lại chủ đề với 1 giải đặc biệt và 10 giải xuất sắc.
Hãy cùng “Chào nhé yêu thương” mùa 4 viết tiếp câu chuyện về Cha, để những câu chuyện về Cha được lan tỏa và chạm đến trái tim mọi người!
Phạm Thanh Bình
Nguồn Bình Phước : https://baobinhphuoc.com.vn/news/19/169572/anh-sang-doi-toi