Nhưng giữa những tín hiệu tích cực, câu hỏi lớn vẫn còn, đó là bộ khung này đã thực sự “chín” cho mục tiêu cạnh tranh HCV SEA Games 33, hay vẫn còn những khoảng trống khó lường?
U22 Việt Nam quy tụ dàn cầu thủ đã trải qua quá trình dài chuẩn bị kỹ lưỡng
Ít bất ngờ nhưng nhiều thông điệp
Nhìn vào danh sách 28 cầu thủ, dễ thấy những gương mặt đã gắn bó với đội từ các giải đấu quốc tế trong năm 2024-2025. Khuất Văn Khang tiếp tục giữ vai trò thủ lĩnh chuyên môn lẫn tinh thần, trong khi Nguyễn Đình Bắc, Cầu thủ xuất sắc nhất U23 Đông Nam Á 2025, là hạt nhân trên hàng công. Sự hiện diện của Phạm Lý Đức, Lê Viktor... cho thấy triết lý xây dựng đội hình thiên về tốc độ và khả năng chuyển đổi nhanh.
Không khó để nhận ra, HLV Kim Sang-sik ưu tiên tính ổn định. Hai năm trở lại đây, rất ít huấn luyện viên đội trẻ của Việt Nam có thời lượng làm việc liên tục và có hệ thống như chiến lược gia người Hàn Quốc. Mỗi đợt tập trung, mỗi chuyến đấu tập đều nằm trong một lộ trình được vạch ra từ sớm, hướng đến sự nhuần nhuyễn thay vì sự bùng nổ nhất thời. Vì vậy, danh sách “ít thay đổi” lần này không đơn thuần là sự an toàn, mà phản ánh niềm tin vào một quá trình đã được kiểm chứng.
SEA Games 33 là mục tiêu quan trọng, nhưng với HLV Kim Sang-sik, hành trình chuẩn bị mới là quan trọng nhất. Từ đầu năm 2024 tới nay, U22 Việt Nam đã trải qua hàng loạt đợt tập huấn, thi đấu giao hữu và đặc biệt là chuyến cọ xát quốc tế tại Panda Cup 2025, giải đấu mang tính thử thách cao, quy tụ những nền bóng đá trẻ hàng đầu châu Á.
Các đợt tập trung tại PVF, Hà Nội và TP.HCM thời gian qua đều theo hướng tăng tính cơ động trong đội hình. Điều này phù hợp với mục tiêu của đội tuyển trẻ Việt Nam là không chỉ dự SEA Games 33, mà còn chuẩn bị dài hạn cho vòng loại U23 châu Á và thậm chí là chiến dịch Olympic 2028.
Bài toán “vá” tuyến giữa
Dù bộ khung cơ bản được ổn định sớm, nhưng chấn thương của Văn Trường đã tạo ra một khoảng trống đáng kể. Văn Trường không chỉ là một tiền vệ trung tâm đơn thuần. Anh là mắt xích giữ nhịp, có khả năng điều phối và kinh nghiệm thi đấu ở cả tuyển trẻ lẫn đội tuyển quốc gia.
Khi đá cặp cùng một tiền vệ phòng ngự thiên về đánh chặn như Thái Sơn, anh sẵn sàng dâng cao để tổ chức tấn công. Khi chơi bên cạnh mẫu cầu thủ cơ động như Xuân Bắc hay Quốc Cường, anh lùi xuống làm điểm tựa, điều phối và giữ nhịp. Chính khả năng thích ứng ấy giúp U22 Việt Nam có thể chuyển đổi chiến thuật tùy theo từng đối thủ mà không cần thay đổi quá nhiều nhân sự.
Sự vắng mặt của Văn Trường khiến tuyến giữa U22 Việt Nam đối mặt nhiều thách thức đó là thiếu một cầu nối giàu kinh nghiệm giữa hàng tiền vệ và hàng công; giảm chất lượng kiểm soát thế trận, đặc biệt khi đối phương pressing tầm cao.
Để bù đắp, BHL đang cân nhắc nhiều phương án. Trong các phương án hiện hữu, Thái Sơn là lựa chọn an toàn nhất, bởi cầu thủ này có lối chơi chắc chắn, khả năng đánh chặn tốt, phù hợp cho những trận đấu đòi hỏi sự kỷ luật ở khu trung tuyến. Đá cạnh Thái Sơn có thể là Xuân Bắc hoặc Quốc Cường, hai tiền vệ có xu hướng cơ động, giàu năng lượng và chơi trực diện hơn. Khi U22 Việt Nam cần tăng cường áp lực tấn công, Xuân Bắc - Quốc Cường có thể tạo thành cặp đôi “hai số 8”, giúp đội đẩy tốc độ trận đấu.
Ngoài những cái tên quen thuộc, U22 Việt Nam vẫn còn những phương án mang tính linh hoạt. Văn Khang, với kinh nghiệm thi đấu dày dạn, hoàn toàn có thể lùi vào giữa sân trong các thời điểm đội cần kiểm soát bóng. Lê Viktor hay Công Phương cũng được xem là những quân bài đa năng. Tuyến giữa rõ ràng vẫn là nơi khiến HLV Kim Sang-sik phải tính toán nhiều nhất. Và đó cũng là yếu tố khiến câu hỏi “đã chín chưa?” trở nên đáng bàn.
Điểm mạnh của U22 Việt Nam hiện nay nằm ở tính ổn định và sự hiểu nhau trong phạm vi nhóm cầu thủ chủ chốt. Nhưng khi phân tích sâu hơn, đội vẫn còn những điểm cần khắc phục.
Ở hàng thủ, thể hình, tốc độ và khả năng tranh chấp được cải thiện, nhưng sự ổn định vẫn là vấn đề. Một vài trung vệ trẻ được thi đấu V-League chưa lâu, kinh nghiệm đối mặt với các tiền đạo già dặn vẫn còn hạn chế.
Trên hàng công, có thể kỳ vọng vào Đình Bắc, người luôn biết cách tạo dấu ấn ở những thời điểm quan trọng. Quốc Việt đang dần tìm lại phong độ, nhưng khả năng dứt điểm cần nâng độ ổn định. Những pha đánh biên, đặc biệt với sự xuất hiện của Viktor và Hải Nam, đang mở ra thêm nhiều phương án tấn công.
Ở đấu trường SEA Games, Thái Lan, Indonesia, Malaysia vẫn là những đối thủ chính. Thái Lan đang sở hữu lứa U22 có nhiều cầu thủ đá Thai League 1. Indonesia mạnh về thể hình và tinh thần thi đấu. Malaysia không quá vượt trội nhưng lại rất khó chịu ở những trận đấu loại trực tiếp.
Khi đặt U22 Việt Nam vào bối cảnh ấy, có thể thấy khoảng cách không còn xa, nhưng để tự tin nói đội đã hơn đối thủ ở mọi mặt thì chưa. U22 Việt Nam có lợi thế về kỹ thuật, tốc độ và sự đồng đều ở một số vị trí.
Tuy nhiên, kinh nghiệm trận mạc, đặc biệt trong các trận đấu có áp lực cao là điều đội vẫn cần trau dồi. Vì vậy, mục tiêu HCV là hoàn toàn khả thi, nhưng đòi hỏi đội phải bước vào SEA Games trong trạng thái gần như không mắc sai sót ở các trận then chốt.
KHẢI HƯNG