Tay vợt Nguyễn Anh Tú – một trong những tay vợt có chuyên môn tốt cũng như ý thức chuyên nghiệp hàng đầu ở đội tuyển bóng bàn Việt Nam dự SEA Games 33. Ảnh:SportTV.
Đi tìm mũi nhọn
Cục Thể dục thể thao Việt Nam đã giao nhiệm vụ cho đội tuyển bóng bàn quốc gia giành tối thiểu 1 Huy chương vàng tại SEA Games 33 năm 2025 tổ chức ở Thái Lan. Điều này cũng là bình thường khi đội tuyển bóng bàn Việt Nam đều giành Huy chương vàng trong bốn kỳ SEA Games gần đây.
Đó là các tấm Huy chương vàng đồng đội nam tại SEA Games 29, đôi nam tại SEA Games 30, đơn nam tại SEA Games 31 và đôi nam nữ tại SEA Games 32. Thành tích ấy thực sự đáng ghi nhận, nhưng cũng cho thấy bóng bàn Việt Nam chưa tạo được nội dung “mũi nhọn” xuyên suốt nhiều kỳ SEA Games.
Sau SEA Games 32-2023 tại Campuchia, thành tích quốc tế gần nhất của đội tuyển bóng bàn Việt Nam tại Đông Nam Á là 1 Huy chương vàng, 3 Huy chương bạc và 2 Huy chương đồng tại Giải vô địch Đông Nam Á 2024. Khi đó, Nguyễn Khoa Diệu Khánh giành ngôi vô địch đơn nữ. Trong khi đó, đội tuyển không giành được ngôi vô địch ở 4 nội dung mà đội đã đoạt Huy chương vàng ở 4 kỳ SEA Games kể trên. Tất nhiên, giải đấu này mang tính cọ xát là chính, bởi phần lớn các đội mạnh trong khu vực chỉ cử lực lượng trẻ. Cho nên khó đánh giá hết được thực lực của các tay vợt Việt Nam với các tay vợt hàng đầu khu vực.
Đặc biệt, chủ nhà SEA Games 33 – Thái Lan – đang có bước chuyển mạnh trong đào tạo trẻ. Bên cạnh đó, Singapore, Malaysia và Indonesia đều có tay vợt thường xuyên thi đấu quốc tế, duy trì cường độ cao và tích lũy kinh nghiệm đáng kể. Ngay như Malaysia cũng đã trở nên đáng gờm. Việc bóng bàn Malaysia giành tới 5/7 HCV ở Giải vô địch Đông Nam Á 2024, giành Huy chương đồng nội dung đôi nam ở Giải vô địch châu Á 2024 cũng đáng để bóng bàn Việt Nam phải thận trọng khi bước vào các cuộc đấu tại SEA Games 33 (môn bóng bàn diễn ra từ ngày 12 đến 19-12).
Và đến lúc này, khi nhắm đến tấm HCV ở SEA Games 33, giới chuyên gia cũng chưa thể khẳng định mũi nhọn thực sự là ở nội dung nào. Tất nhiên, những nội dung đôi vẫn được kỳ vọng nhưng cơ hội giành Huy chương vàng cũng không nổi trội hẳn so với các nội dung khác.
Trúc trắc khâu chuẩn bị
Trong khoảng 1 tháng qua, đội tuyển bóng bàn Việt Nam đã có chuyến tập huấn tại Trung Quốc. Khi về nước, đội đã có thêm đợt cọ xát, tích lũy quý giá khi được thi đấu giao hữu với các tay vợt đội tuyển Nga ngay ở Hà Nội. Đó cũng là điều hiếm thấy trong làng bóng bàn Việt Nam trước những kỳ giải lớn.
Trước đó, một số VĐV như Anh Tú, Anh Hoàng, Diệu Khánh cũng tham dự các giải trong hệ thống thi đấu bóng bàn nhà nghề thế giới (WTT) như WTT Feeder Vientiane (Lào, tháng 8-2025) hay WTT Kazakhstan (tháng 9-2025).
Thế nhưng, việc tập trung trong hơn 1 tháng trong đó có chuyến tập huấn ở Trung Quốc, thi đấu với đội tuyển Nga cũng như một số tay vợt dự các giải quốc tế kể trên vẫn chưa đủ để bảo đảm đội sẽ hoàn thành mục tiêu giành Huy chương vàng ở SEA Games 33. Bởi theo tính toán của các chuyên gia, đội tuyển cần ít nhất 2 tháng tập trung để bảo đảm về mặt chuyên môn. Còn lý tưởng hơn, đội phải có vài tháng tập trung trước SEA Games 33 cũng như có các chuyến thi đấu, tập huấn quốc tế để đánh giá hết năng lực của các tuyển thủ. Dù vậy, vì nhiều lý do, đội tuyển chỉ có thể tập trung hơn 1 tháng trước SEA Games 33.
Điều này cũng là một trong những lý do ảnh hưởng đến tính toán nhân sự tham dự các nội dung thi đấu ở SEA Games 33 của Ban huấn luyện. Trong số này, nội dung đơn nam gây chú ý với việc Ban huấn luyện đội tuyển sau cuộc họp với đại diện Cục Thể dục Thể thao Việt Nam phải có thay đổi về nhân sự. Cuộc họp này xuất phát từ ý kiến từ tay vợt Đinh Anh Hoàng – một trong năm tuyển thủ nam được đăng ký dự SEA Games 33.
Thực tế, người trong nghề đều hiểu nguyên tắc bất di bất dịch là Ban huấn luyện đội tuyển cần được được toàn quyền tự quyết và đi kèm là tự chịu trách nhiệm trong việc lựa chọn nhân sự của mình. Nói theo cách khác là “đã tin thì mới dùng, đã dùng thì phải tin”. Hàng loạt đội tuyển đang thực hiện tốt nguyên tắc này, đặc biệt là các đội tuyển bóng đá quốc gia nam. Ở đó, quyết định ai thi đấu chính thức, ai thi đấu dự bị đều đến từ huấn luyện viên trưởng. Và chắc chắn, VĐV dự bị không thể gửi đơn tới cơ quan quản lý nhà nước về thể dục thể thao để mong được thi đấu chính thức.
Nhưng việc Ban huấn luyện đội tuyển bóng bàn Việt Nam phải thay đổi so với tính toán sau một cuộc họp với Cục Thể dục Thể thao Việt Nam cũng đã cho thấy cái khó trong việc thực hiện mục tiêu giành Huy chương vàng SEA Games 33. Nếu thành tích ở nội dung đơn nam của đội tuyển, đặc biệt trong trường hợp tay vợt Đinh Anh Hoàng, không như kỳ vọng thì ai sẽ chịu trách nhiệm? Và điều lo ngại nhất là việc phải thay đổi nhân sự ở một nội dung thi đấu xuất phát từ ý kiến của VĐV tới cơ quan quản lý nhà nước về TDTT có thể tạo nên tiền lệ ở nhiều môn khác.
Sẽ không quá lời khi cho rằng, thành tích tại SEA Games 33 sẽ là thước đo quan trọng cho hiệu quả đầu tư, cách xử lý tình huống phát sinh đối với đội tuyển bóng bàn Việt Nam.
Chọn mặt gửi vàng 10 gương mặt
10 tay vợt Việt Nam dự môn bóng bàn ở SEA Games 33, gồm Đinh Anh Hoàng, Nguyễn Anh Tú, Đoàn Bá Tuấn Anh, Nguyễn Đức Tuân, Lê Đình Đức ở nội dung nam; còn nội dung nữ có Nguyễn Thị Nga, Bùi Ngọc Lan, Trần Mai Ngọc, Mai Hoàng Mỹ Trang, Nguyễn Khoa Diệu Khánh.
Minh Hà