“Thứ Hai lên núi, thứ Sáu về xuôi”
Sau khi giải thể cấp huyện, chính quyền địa phương cấp xã ngoài thực hiện nhiệm vụ, quyền hạn như trước còn đảm nhiệm thêm nhiệm vụ quyền hạn của cấp huyện. Tại các địa phương, nhất là xã miền núi, khu vực biên giới, vùng sâu, vùng xa thiếu hụt nghiêm trọng nguồn nhân lực có chuyên môn, nghiệp vụ và kinh nghiệm quản lý.
Vì vậy, Ban Thường vụ Tỉnh ủy, Ủy ban nhân dân (UBND) tỉnh Thanh Hóa đã ban hành các kế hoạch, quyết định cụ thể về việc điều động, bố trí công chức cấp xã phù hợp với trình độ, năng lực và yêu cầu thực tiễn. Việc điều động không chỉ khắc phục tình trạng chênh lệch cán bộ giữa các vùng miền, mà còn là giải pháp tăng cường chất lượng đội ngũ ở cơ sở, nhất là tại các địa phương còn nhiều khó khăn.
Anh Trịnh Văn Tiến, công chức phường Nam Sầm Sơn, được điều động lên công tác tại xã biên giới Trung Lý trao đổi với phóng viên Báo Điện tử Tiếng nói Việt Nam.
Lần đầu tiên đi trên những con đường núi quanh co, dốc đá gập ghềnh, nhiều lúc màn sương dày đến mức mọi thứ trước mặt chỉ thấy mờ mờ, anh Trịnh Văn Tiến, công chức phường Nam Sầm Sơn, được điều động lên công tác tại xã biên giới Trung Lý bày tỏ: “Từ ngày 1/8, tôi lên xã biên giới nhận nhiệm vụ mới. Khi nhận quyết định tăng cường lên công tác ở vùng đồng bào dân tộc thiểu số, thú thật tôi vừa vui, vừa lo. Vui vì được tin tưởng giao nhiệm vụ; lo vì đường xá xa xôi, phong tục tập quán khác biệt, liệu mình có hòa nhập được hay không.
Nhưng có những đêm đứng từ nhà công vụ nhìn xuống bản làng đang sáng đèn, một chút chợt thấy lòng tự hào, những việc làm nhỏ hàng ngày của những cán bộ như mình đang góp phần viết vào hành trình phát triển miền biên viễn. Công việc đôi khi gian khó, nhưng mỗi nụ cười của trẻ nhỏ, mỗi lời cảm ơn mộc mạc của bà con lại trở thành nguồn động lực mạnh mẽ”.
9 cán bộ được điều động lên Trung Lý hiện đang sinh hoạt tại nhà công vụ. Trước đó, họ phải ở tạm trong nhà sàn của chánh văn phòng xã. Mỗi tuần, theo phân công, họ lại xuống bản ở cùng bà con, vừa để nắm tình hình cơ sở, vừa để gần dân, hiểu dân hơn. Các anh được giao nhiệm vụ phụ trách từng bản; đặc biệt khối đoàn thể thường xuyên xuống cơ sở tuyên truyền, vận động, hướng dẫn người dân thực hiện các chủ trương mới.
Địa bàn xã có 70% đồng bào Mông, 27% đồng bào Thái. Mới lên công tác, nhiều cán bộ còn bỡ ngỡ trong giao tiếp, nhưng chỉ sau thời gian ngắn, họ đã bắt đầu hiểu được những nội dung cơ bản và hòa mình vào đời sống của bà con.
Theo tâm sự của các cán bộ được điều động, điều để lại ấn tượng sâu sắc nhất với họ chính là con người nơi đây: chân chất, tình cảm, hòa đồng và thật thà. Đi liền với đó là những tâm tư thầm lặng, đường xá xa xôi, cơ sở vật chất còn thiếu thốn, sinh hoạt tập thể trong bếp chung; lương thực, thực phẩm đắt đỏ hơn miền xuôi; xa nhà, xa người thân… là những thử thách không nhỏ. Có anh 2 - 3 tuần mới về nhà một lần, cứ sáng sớm thứ 2 lên núi, tối thứ 6 lại về xuôi. Mỗi lần được về, các anh lại bắt xe khách vượt hàng trăm cây số, mang theo cả nỗi nhớ nhà và trách nhiệm với vùng đất đang từng ngày gắn bó.
Gắn kết với đồng bào dân tộc thiểu số
Là một xã nghèo, kinh tế Trung Lý phát triển chậm, đời sống nhân dân còn nhiều khó khăn; trình độ dân trí thấp, không đồng đều; một bộ phận người dân còn mang nặng tính trông chờ, ỷ lại vào các chế độ, chính sách của Nhà nước, thiếu ý chí vươn lên thoát nghèo. Đặc biệt, Trung Lý là địa bàn tiềm ẩn nhiều yếu tố phức tạp về an ninh, trật tự, như: hoạt động của các loại tội phạm, nhất là tội phạm về ma túy; hoạt động di cư tự do, tuyên truyền đạo trái pháp luật…
Thấu hiểu những khó khăn đó, Đảng ủy xã Trung Lý quán triệt phương châm “Dân vận khéo”, “lấy dân làm gốc”, kịp thời tháo gỡ khó khăn ngay tại cơ sở, giải quyết những tâm tư chính đáng của người dân, không để phát sinh điểm nóng. Nhờ đó, nhiều chương trình, dự án đầu tư cho vùng đồng bào dân tộc được triển khai hiệu quả.
Ông Ngân Văn Lon, Phó Chủ tịch UBND xã Trung Lý
Ông Ngân Văn Lon, Phó Chủ tịch UBND xã Trung Lý cho hay: Người dân trên địa bàn chủ yếu là đồng bào Mông. Do bà con chưa sử dụng nhiều điện thoại thông minh, nên trong một số tình huống cấp bách, cán bộ xã phải hỗ trợ, thậm chí dùng tài khoản cá nhân để xử lý công việc, bảo đảm kịp tiến độ. Xã Trung Lý hiện được tăng cường 10 cán bộ từ miền xuôi lên, trong đó có 9 nam và 1 nữ.
Những ngày đầu, do bà con dân tộc thiểu số chiếm đa số, cán bộ mới lên còn nhiều bỡ ngỡ. Tuy nhiên, nhờ sở trường và kinh nghiệm sẵn có, cộng với sự hỗ trợ tích cực của địa phương, mọi người nhanh chóng bắt nhịp với môi trường công tác.
Xã bố trí mỗi cán bộ ở chung phòng với một người dân tộc Mông để thuận lợi hơn trong giao tiếp hằng ngày, đồng thời giúp xóa dần rào cản về phong tục, tập quán, ngôn ngữ. Trong các hội nghị, lớp tập huấn, xã đều phân công cán bộ là đồng bào Mông tham gia, hỗ trợ phiên dịch và kết nối với cộng đồng, qua đó duy trì hiệu quả công việc và sự gắn kết giữa chính quyền với nhân dân.
Chị Trần Thị Hiền, công chức xã mới xung phong lên xã vùng Cao Mường Mìn, Thanh Hóa.
Còn ở xã vùng cao Mường Mìn, chị Trần Thị Hiền, công chức xã mới xung phong lên trên này công tác chia sẻ: “Điều khiến tôi xúc động nhất là sự chân tình của bà con. Nhiều lần xuống bản, chúng tôi được mời ở lại ăn bữa cơm tuy đơn sơ nhưng chan chứa nghĩa tình.
Bà con bảo: “Cán bộ xuống bản là khách quý, là người nhà”. Tôi cảm nhận rằng, vùng núi có khó khăn thật, nhưng cũng cho tôi nhiều trải nghiệm, nhiều bài học về sự kiên trì. Tôi mong rằng trong thời gian tới, với sự đồng lòng của cấp ủy, chính quyền và bà con các dân tộc, chúng ta sẽ xây dựng được một hệ thống chính quyền cơ sở vững mạnh hơn, gần dân hơn, và mang lại nhiều đổi thay tích cực cho bản làng. Còn với riêng tôi, đây không chỉ là nhiệm vụ, mà là một quãng đời đáng quý, đáng nhớ”.
Chị Hiền khẳng định khi làm việc trong mô hình chính quyền hai cấp ở vùng núi, các cán bộ ở đây thấy rõ trách nhiệm của mình không chỉ là mang chủ trương, chính sách từ dưới xuôi lên mà còn phải lắng nghe, thấu hiểu tiếng nói của bà con để điều chỉnh cách làm cho phù hợp.
“Nhiều buổi chiều ngồi cùng các già làng bên bếp lửa, nghe họ kể chuyện bản xưa, chuyện nương rẫy, chuyện giữ gìn phong tục… tôi mới hiểu rằng muốn làm tốt thì trước hết phải tôn trọng văn hóa của cộng đồng mình đang phục vụ. Có những hôm đi cơ sở, đường dốc trơn, sương mù che kín lối, tôi mới thấm thía cái vất vả thường ngày của đồng bào. Nhưng cũng chính những chuyến đi ấy giúp tôi hiểu thêm rằng mỗi hộ dân, mỗi mái nhà đều có những trăn trở, mong ước rất giản dị: đất đai ổn định, con cái được đi học, bản làng yên bình, mùa màng không mất trắng…”
Các cán bộ biệt phái, điều động lên đây cho biết, ban đầu họ học cách nói vài câu tiếng địa phương để dễ gần dân hơn. Cuối tuần xuống bản ăn cùng dân, theo bà con xuống ruộng làm nương, tuyên truyền phổ biến pháp luật, hướng dẫn bà con trồng trọt bằng giống cây trồng mới, dần dần bà con quen nên tâm sự cả những chuyện vui buồn của bản. Rồi họ cũng mở lòng và để lại nơi đây những câu chuyện nhỏ của chính mình ở phố. Bà con nghe vui lắm, cán bộ cũng vậy.
Cán bộ xã Mường Mìn tích cực hỗ trợ người dân làm nhà văn hóa.
Xung phong đi xã và được chỉ định làm Bí thư xã biên giới đặc biệt khó khăn Pù Nhi, nơi có đến 95% dân số là đồng bào dân tộc thiểu số, PGS Đoàn Văn Trường, nguyên Phó Bí thư Tỉnh đoàn Thanh Hóa khẳng định: cán bộ cơ sở phải “biết tiếng dân tộc - biết việc dân - biết làm kinh tế”.
“Trước yêu cầu mới, thách thức mới, chúng tôi nhận thức sâu sắc rằng nếu không đổi mới mạnh mẽ, không hành động quyết liệt, không đặt người dân làm trung tâm, thì rất khó bứt phá. Đảng bộ, chính quyền và nhân dân xã Pù Nhi sẽ nêu cao tinh thần trách nhiệm, đoàn kết, kỷ luật, sáng tạo; kiên trì mục tiêu kép phát triển kinh tế - xã hội gắn với củng cố quốc phòng - an ninh; biến “vùng trũng” thành “vùng trỗi dậy”, biến “điểm khó” thành “điểm sáng”, để mỗi cột mốc biên cương vừa là biểu tượng chủ quyền vừa là mốc son của thịnh vượng, niềm tin”, ông Trường nhấn mạnh.
Lê Hải/VOV.VN