Liệt kê chuyên môn của nhóm cán bộ này có quản lý đất đai, kỹ sư chăn nuôi, kỹ sư xây dựng và trình độ cử nhân các ngành công nghiệp thực phẩm, kế toán, quản trị kinh doanh, truyền thông, luật, cao đẳng quân sự cơ sở, dược sĩ...
Giáo dục là lĩnh vực mang tính đặc thù. Ảnh: T.D
Dẫu biết rằng, những chệch choạc ban đầu sau sắp xếp tinh gọn bộ máy là khó tránh khỏi nhưng những con số mà Bộ GD-ĐT công bố thực sự đã dấy lên một nỗi lo không hề nhỏ cho những ai quan tâm đến sự nghiệp giáo dục nước nhà.
Cũng như nhiều địa phương khác, trong số 144 cán bộ, công chức cấp xã phụ trách lĩnh vực giáo dục ở Gia Lai chỉ 63 người có trình độ chuyên môn sư phạm và liên quan đến sư phạm, giáo dục (chiếm 43,75%). Còn lại là học các ngành khác như: nông nghiệp, quản lý đất đai, tài chính, công tác xã hội, luật, bí thư đoàn thanh niên…
Đây là thách thức lớn đối với công tác quản lý nhà nước về giáo dục, đặc biệt là những địa phương có địa bàn trải rộng từ các xã ven biển đến tận miền núi, vùng biên giới xa xôi như Gia Lai.
Giáo dục là lĩnh vực mang tính đặc thù, khi sản phẩm cuối cùng của giáo dục là con người với những yêu cầu hoàn thiện về tri thức và phẩm chất. Giáo dục là cỗ máy cái trong toàn bộ quy trình đào tạo, cung ứng nguồn nhân lực chất lượng cao phục vụ yêu cầu xây dựng và phát triển đất nước. Nên nói gì thì nói, rất khó để làm việc kiêm cặp, mà phải thực sự chuyên.
Vì vậy, dù bất cứ lý do gì, kiểu bố trí cán bộ quản lý giáo dục bất hợp lý như hiện nay, chỉ nên xem là “giải pháp tạm thời” phục vụ cho quá trình sắp xếp cơ học số cán bộ huyện và xã sau sáp nhập.
Tình trạng này cần phải có giải pháp khắc phục một cách căn cơ. Thay vì “cố gọt chân cho vừa giày” mà nhồi nhét cho bằng hết số cán bộ từ huyện về xã, hãy nghĩ đến giải pháp điều cán bộ biệt phái là những người đang giữ chức phó hiệu trưởng từ các trường về làm công chức quản lý giáo dục của xã như một số địa phương đã làm.
Vấn đề là cần phải có cơ chế hợp lý đảm bảo các chế độ lương, phụ cấp, đồng thời tạo cơ hội bình đẳng để họ được cống hiến và trưởng thành.
Thực hiện mô hình chính quyền địa phương 2 cấp, chủ tịch UBND xã được trao thêm nhiều quyền hơn trước. Trong đó có quyền bổ nhiệm, miễn nhiệm, điều động, cách chức người đứng đầu và cấp phó của người đứng đầu cơ sở giáo dục thuộc địa bàn mình quản lý.
Đó cũng là cơ sở để các xã chủ động trong việc điều động, bố trí cán bộ quản lý giáo dục trong địa bàn mà không quá phụ thuộc vào những quy định cứng nhắc, cơ học của cuộc sáp nhập.
ĐÌNH CƯƠNG