Người lao động đến tìm việc làm tại sàn giao dịch việc làm đầu năm
Chị Lê Thị Anh (Phú Vang) từng làm kế toán của một công ty may tại tỉnh Đồng Nai. Tốt nghiệp đại học, chị theo bạn bè vào Nam tìm việc. Cũng chuyển chỗ làm không biết bao lần khi môi trường làm việc chưa tốt, thu nhập không cao nên thâm niên trong nghề 10 năm, mức lương tầm 10 triệu đồng/tháng, chỉ đủ để trang trải các chi phí trong bối cảnh cái gì cũng đắt đỏ. Chị bảo, làm ở đâu thì cũng là kiếm tiền, nếu có thể được gần nhà thì sao không chọn? Thu nhập ít đi một tý nhưng bù lại không phải thuê nhà, lại được gần người thân nên tôi quyết định nộp đơn nghỉ việc để ra quê.
Lao động như chị Anh khá phổ biến. Cũng trong sàn giao dịch việc làm đầu năm 2025 này, anh Trần Văn Long - nhân viên một công ty điện tử ở Thành phố Hồ Chí Minh đến nộp hồ sơ tìm việc làm, chia sẻ: Muốn về quê làm việc để tiện chăm sóc bố mẹ nhưng rất khó kiếm công việc phù hợp. Anh ở cách nơi làm việc tầm 20km, mỗi ngày phải dậy từ 5h, đi thật sớm để không bị tắc đường. Xin việc ở công ty tư nhân thì thu nhập không cao, không ổn định, còn xin việc trong các cơ quan nhà nước cũng rất khó khăn. Làm cả chục năm nay mà chẳng dư dả là bao nên mẹ anh rất hay gửi đồ ăn vào Nam cho anh vì lo anh không ăn uống đầy đủ. Lần này, anh về Huế nộp đơn vào ứng tuyển 3 doanh nghiệp ở gần nhà và sẽ lựa chọn một công việc phù hợp, có mức lương ổn định và được đóng bảo hiểm xã hội.
Đánh giá về cơ hội tìm kiếm việc làm ngay tại quê nhà, nhiều lao động cho rằng có khá nhiều công việc để lựa chọn. Ngay cả khi muốn chuyển sang nghề mới cũng được nhiều công ty đáp ứng khi người lao động được trực tiếp đào tạo tại doanh nghiệp. Chị Anh chia sẻ, công việc khởi điểm của chị ở doanh nghiệp Tấn Phát là 6 triệu đồng/tháng nhưng khoảng cách về nhà tầm 5km, ở chung với bố mẹ nên sẽ đỡ được rất nhiều tiền sinh hoạt phí hàng tháng. Ban đầu, chị Anh xác định sẽ thử 1-2 năm, nếu không hợp sẽ quay trở lại, coi như lấy trải nghiệm.
Cuộc sống bấp bênh tại thành phố lớn đang là rào cản cho lao động ngoại tỉnh. Vì vậy, nhiều lao động đi làm gần chục năm nhưng lương chỉ đủ ăn uống cơ bản, thuê nhà và bù vào vật giá leo thang. Với công nhân, nếu không được chu cấp nơi ăn ở, thậm chí khoản chi tiêu còn bị “hụt” so với mức lương tương đương nếu làm ở quê.
Một nguyên nhân khác khiến nhiều người lao động “di cư ngược” về quê là từ nỗ lực thay đổi, đưa ra các chính sách mới về quyền lợi và đào tạo nguồn nhân lực tại các địa phương. Nhiều địa phương có chính sách ưu đãi để thu hút công nhân về nông thôn làm việc, như trả lương tương đương với thành phố, đào tạo nghề, công nhân có trình độ, tay nghề được sắp xếp, bố trí vị trí, thu nhập tương xứng...
Nguồn nhân lực trên địa bàn thành phố Huế đã dần đáp ứng được yêu cầu của doanh nghiệp và thị trường lao động về trình độ chuyên môn kỹ thuật, kỷ luật và tác phong lao động. Từ đó, cung cấp được nguồn lao động có tay nghề cho việc hình thành và phát triển các khu công nghiệp và cụm công nghiệp; góp phần chuyển dịch cơ cấu kinh tế, cơ cấu lao động theo vùng. Dù cơ hội việc làm ở một số ngành nghề còn khó khăn, nhưng nhiều người vẫn kỳ vọng về một tương lai tốt hơn nơi quê nhà, thậm chí, nhiều người trẻ đi học xa nhà đã đặt ra sẵn mục tiêu, học xong sẽ quay về quê để làm việc.
Bài, ảnh: An Nhiên