Giữa muôn vàn khó khăn, trong vòng quay không thể tránh khỏi của “chu kỳ cuộc sống” mà chính bản thân thừa nhận, Novak Djokovic tìm được sự an ủi, ánh sáng và niềm vui trên mặt sân đất nện ở Geneva – nơi anh đánh dấu cột mốc vĩ đại khác trong sự nghiệp xuất chúng.
Trong mùa giải đầy nghi ngờ và thất vọng, Djokovic tìm được ở Thụy Sĩ mảnh ghép quý giá mà anh luôn khao khát.
Djokovic giành danh hiệu thứ 100. Ảnh: EFE
Nole giơ cao cánh tay ăn mừng khi thắng Hubert Hurkacz sau 3 set (5-7, 7-6[7-2] và 7-6[2]), giành danh hiệu thứ 100 trong sự nghiệp. Djokovic lại phá thêm một rào cản nữa. Về khả năng thi đấu, bất chấp mọi ý kiến, không ai có thể sánh với anh.
Có lẽ thành tích này đến vào thời điểm anh cần nó nhất, giữa lúc sự bất ổn vây quanh Nole, một trong những VĐV vĩ đại nhất mọi thời đại - người được cho là đang bước vào giai đoạn cuối sự nghiệp.
Trước khi đến Geneva Open, thuộc ATP 250, Nole thường xuyên cúi đầu, chưa có danh hiệu nào trong mùa giải.
Djokovic cuối cùng đã bước vào “CLB 100”. Jimmy Connors (109 danh hiệu) dẫn đầu, Roger Federer theo sau (103). Giờ đây, Nole tìm lại được “oxy” trước thềm Roland Garros.
“Điều này là mới với tôi, cố gắng giành 1 hay 2 trận thắng mà không nghĩ đến việc tiến sâu ở các giải đấu…”, Djokovic chia sẻ sau trận thắng Hurkacz, danh hiệu đầu tiên kể từ Olympic Paris 2024.
Anh giải thích, bằng tiếng Anh rồi sau đó nói tiếng Pháp: “Đó là cảm giác hoàn toàn khác biệt so với hơn 20 năm qua trên tour. Đây là một thách thức tinh thần mới đối với tôi”.
Huyền thoại Serbia liệt kê bộ sưu tập của mình: 24 Grand Slam (kỷ lục), 7 danh hiệu ATP Finals (kỷ lục), 40 Masters 1000 (kỷ lục), 15 ATP 500, 13 ATP 250 – bao gồm Geneva Open – và giấc mơ hoàn thành ở Paris mùa hè năm ngoái khi thắng Carlos Alcaraz.
Tham vọng Grand Slam 25
Hiện tại, với Djokovic, tất cả đều là dấu hỏi. Quy luật cuộc sống là vậy. Đầu gối của Roger Federer buộc anh phải rút lui, hay Rafael Nadal khuỵu ngã bởi căn bệnh hông mãn tính.
Djokovic cũng bị tổn thương sụn chêm hồi năm ngoái. Thế nhưng, anh vẫn giành được vinh quang tại Olympic và trong tâm trí chỉ còn hai con số: mốc 100 (vừa đạt được), danh hiệu Grand Slam thứ 25.
“Tôi đã phải đổ mồ hôi để có được điều đó, không nghi ngờ gì nữa. Hurkacz ở rất gần chiến thắng trong suốt trận đấu”, Djokovic thừa nhận sau 3 giờ 5 phút tranh tài.
“Tôi cũng không biết mình đã bẻ game giao bóng của cậu ấy thế nào”, Nole phân tích. Sau tất cả, đó là màn trình diễn kiên cường đúng phong cách quen thuộc của anh.
Djokovic không bỏ cuộc, tự tin trước Roland Garros. Ảnh: EFE
Dù vậy, cột mốc 100 danh hiệu không che giấu được sự mong manh của một chiến binh đang trở nên dễ tổn thương, trong hành trình tìm lại cảm hứng và sự bùng nổ cần thiết để đối đầu với những tài năng trẻ. Anh chưa chịu bỏ cuộc.
Hôm 22/5, Djokovic kỷ niệm sinh nhật 38. Với Roland Garros đang đến gần, anh phát đi một tín hiệu về tham vọng Grand Slam thứ 25.
Amelie Mauresmo, giám đốc Roland Garros, nhận định về ứng viên vô địch: “Tôi sẽ không bao giờ gạch tên cậu ấy”. Bà hiểu rất rõ tầm vóc Nole, người có thể làm nên mọi điều kỳ diệu.
Trước khi đến Roland Garros, Djokovic vượt Nadal để đơn độc trên đỉnh kỷ lục: mùa thứ 20 liên tiếp có ít nhất một danh hiệu. Nole khởi đầu năm 2006, ở Amersfoort (Hà Lan), và đến hôm nay vẫn tiếp tục. Đơn giản, anh đại diện cho sự vĩnh cửu.