Một hành trình đúng kiểu “đa vũ trụ”: vừa sâu lắng, chill như tách cà phê đêm, vừa rực rỡ, trẻ trung như nắng Sài Gòn buổi sáng. Hương tự nhận: “Có lúc em hơi đứng tuổi, nhưng cũng có khi trẻ trâu hơn tuổi”. Nghe vậy là thấy ngay vibe của Hương - nửa hoài niệm, nửa nổi loạn. Giữa hai thế giới ấy, Ngô Lan Hương vẫn cân bằng cực đỉnh: hát nhạc xưa mà không cũ, hát nhạc mới mà vẫn có hồn. Chính cái “mix vibe” ấy tạo nên một màu rất riêng, thứ màu của Hương: vừa chill, vừa cháy, vừa khiến người ta phải mỉm cười hạnh phúc.
Từ sinh viên ngoại thương đến “định mệnh” âm nhạc
Sinh ra ở Thanh Hóa trong gia đình không theo nghệ thuật, Lan Hương từng học ngành Kinh tế đối ngoại tại Trường đại học Ngoại thương. Nghe thì có vẻ xa âm nhạc, nhưng thật ra, giai điệu chưa bao giờ rời khỏi Hương. “Từ nhỏ em đã thích hát, thích đứng sân khấu. Bố mẹ nghĩ chỉ để rèn sự tự tin thôi, ai ngờ âm nhạc lại ở lì luôn” - Lan Hương chia sẻ.
Gia nhập câu lạc bộ âm nhạc của trường, Hương bắt đầu có “sân chơi” để hát, để sống đúng với đam mê. Rồi một ngày, Hương được bạn rủ thi The Voice 2017 - ban đầu chỉ định thử cho vui, không ngờ lại thành bước ngoặt lớn nhất đời. Từ đó, Hương chính thức rẽ hướng, bước vào con đường ca hát chuyên nghiệp.
Trước đó, Hương đã quen mặt với nhiều khán giả trẻ nhờ những bản cover triệu view trên mạng với giọng hát ngọt, vibe và sâu sắc. Sau Giọng hát Việt, cái tên Ngô Lan Hương không còn xa lạ, đặc biệt khi bạn được đề cử Làn Sóng Xanh ở hạng mục “Gương mặt mới xuất sắc”. Từ sinh viên ngoại thương thích hát cho vui đến ca sĩ Gen Z mang màu sắc riêng, hành trình của Lan Hương đúng kiểu: bắt đầu nhẹ nhàng, nhưng kết quả thì rực rỡ ngoài mong đợi.
Ca sĩ Ngô Lan Hương. Ảnh: TGCC
Từ “Trầm” đến “Đi giữa trời rực rỡ”
Trước khi tạo nên cơn sốt với Đi giữa trời rực rỡ, Ngô Lan Hương từng khiến khán giả “lụi tim” với những bản cover nhạc Trịnh, Lam Phương, Phạm Duy… và đặc biệt là #Trầm show - nơi cô ca sĩ trẻ mở ra một cánh cửa đầy hoài niệm, dẫn người nghe trở về với những ký ức xưa cũ bằng ánh nhìn của tuổi trẻ hiện đại. Trong không gian đầy ký ức ấy, Hương hát Còn tuổi nào cho em bằng giọng hát trong veo nhưng đượm buồn, như thể đang kể lại một câu chuyện cũ mà ai cũng từng trải qua. “Em có niềm yêu đặc biệt với nhạc xưa. Khi hát Trịnh hay Phạm Duy, em thấy âm nhạc của họ như sống lại trong mình” - Hương chia sẻ. Và đúng như tên gọi, #Trầm không chỉ là show âm nhạc thu live đầu đời, mà còn là “cánh cửa” để Hương bước vào thế giới của cảm xúc, của những điều nhẹ nhàng và hoài niệm.
Chính chất “#trầm” ấy từng khiến nhiều người nghĩ Lan Hương sẽ gắn bó mãi với dòng nhạc xưa - kiểu “cô gái sinh năm 1998 nhưng mang trái tim của thập niên 70”. Nhưng không. Sau #Trầm, Hương lại khiến khán giả truyền hình bất ngờ khi mang đến bản OST phim truyền hình Đi giữa trời rực rỡ - được đặt hàng sáng tác khi ra mắt bộ phim năm 2024. Từ đây, một phiên bản hoàn toàn khác: tươi sáng, căng tràn năng lượng, vẫn cảm xúc nhưng không còn trầm buồn. Và chính sự chuyển mình này khiến người ta nhận ra: dù hát gì, Hương vẫn luôn là Hương - thật, cảm xúc và đầy màu sắc.
Ca sĩ Ngô Lan Hương. Ảnh: TGCC
Nếu #Trầm là gam màu nâu ấm của ký ức, thì Đi giữa trời rực rỡ lại là bầu trời ngập nắng - nơi Hương cho phép mình được vui, được thở, được sống hết mình với hiện tại. Vẫn là cô gái ấy, vẫn giọng hát trong veo ấy, nhưng lần này, Hương hát với tinh thần tự do và niềm tin vào những điều đẹp đẽ đang chờ phía trước. “Âm nhạc với em giống như cuộc sống, có lúc trầm, có lúc sáng. Em muốn mình được là chính mình trong mọi giai đoạn” - Hương chia sẻ.
Và thật vậy, giữa thế hệ nghệ sĩ Gen Z luôn không ngừng tìm kiếm bản sắc, Ngô Lan Hương chọn cách riêng đến với âm nhạc: nhẹ nhàng, chân thành, nhưng không ngại thử thách. Không muốn dừng lại ở vai trò ca sĩ, Hương bắt đầu viết nhạc cho chính mình. “Nguồn cảm hứng có thể đến từ bản thân, từ người khác, hoặc đơn giản chỉ là… tưởng tượng”.
Hương chia sẻ: “Anh muốn đưa em về không là bài em viết lúc 3 giờ sáng, giai điệu tự nhiên bật ra, thế là ngồi viết luôn”. Hương chia sẻ thêm: “Khi viết Đi giữa trời rực rỡ em chỉ để cảm xúc dẫn đường. Bài hát đã được vinh danh là "Bài hát hiện tượng" tại giải thưởng Làn Sóng Xanh 2024 và được đề cử ở hạng mục "Bài hát của năm" tại giải thưởng Âm nhạc Cống hiến. Bản thân em cũng nhận được một đề cử của giải Làn Sóng Xanh cho "Gương mặt mới xuất sắc"”.
Sau “rực rỡ” là những giấc mơ dài hơn
Sau thành công của Đi giữa trời rực rỡ, Ngô Lan Hương đang ấp ủ nhiều dự án mới cho năm 2025. Hương chưa tiết lộ chi tiết, chỉ bật mí: “Sắp tới, em muốn vừa hát vừa kể chuyện nhiều hơn”. Có vẻ như Hương đang bước sang một chương mới - nơi cô không chỉ hát bằng giọng, mà còn bằng những trải nghiệm và cảm xúc của chính mình.
Với Hương, âm nhạc chưa bao giờ chỉ là nghề. Nó là cách cô sống, cảm nhận và biết ơn cuộc đời. “Có thể nếu ngày xưa em chọn con đường khác, chưa chắc là không tốt. Em nghĩ mọi chuyện đều có lý do. Giờ đây bằng cách nào đó âm nhạc đã ở bên em. Nên giờ em cứ sống hết mình, biết ơn mọi cơ hội và trân trọng từng khoảnh khắc” - Hương nói.
Năm 2025, Hương là một trong 30 nghệ sĩ tham gia chương trình Em xinh "say hi" mùa đầu tiên. Dù dừng chân sau vòng trình diễn thứ hai, trải nghiệm này vẫn là một bước nhỏ đáng nhớ trong hành trình khám phá âm nhạc và bản thân Hương. Sau khi rời cuộc thi sớm hơn mong đợi, Lan Hương chọn cách đối diện bằng âm nhạc. Trong 3 ngày ở thành phố sương mù, Hương chỉ mang theo cây guitar và “Cảm ơn, cảm ơn” ra đời.
Hình ảnh trong MV “Cảm ơn, cảm ơn”. Ảnh: TGCC
Bài hát không cầu kỳ, không phô trương, chỉ là những lời biết ơn với đồng đội, với khán giả, với âm nhạc. Và chính điều đó cũng trở thành cột mốc, cho thấy sự trưởng thành trong cảm xúc và cách nhìn đời của cô gái Gen Z này.
Ngô Lan Hương dần trở thành gương mặt quen thuộc trong playlist của người trẻ, nhưng vẫn giữ sự khiêm tốn và ham học hỏi. Cô là nghệ sĩ dám thử - dám sai - dám thay đổi. Âm nhạc của cô là sự giao thoa giữa trầm lắng của nhạc xưa và tươi mới của nhạc trẻ, khiến nhiều người gọi Hương là “Gen Z của hoài niệm” - một nghệ sĩ trẻ biết đứng giữa hai thế giới mà vẫn giữ được bản sắc.
Thanh Thúy