Bài dự thi cuộc thi viết "Gia đình học tập" của tác giả Lê Thị Hương (Lạng Sơn)
Gia đình hạnh phúc của chúng tôi hiện tại.
Gia đình… hai tiếng thiêng liêng mà mỗi khi nhắc đến, tôi lại cảm thấy dạt dào niềm tự hào và xúc động. Với tôi, gia đình không chỉ là mái ấm yêu thương mà còn là chiếc nôi hun đúc tinh thần hiếu học, là nơi khởi nguồn cho hành trình xây dựng một "Gia đình học tập" đúng nghĩa.
Thành quả ngày hôm nay mà chúng tôi những người con trong gia đình đạt được, chính là kết tinh từ sự định hướng, hy sinh và nâng đỡ thầm lặng của ông bà, cha mẹ qua bao thế hệ.
Mỗi gia đình đều có một câu chuyện riêng để kể, và với tôi câu chuyện ấy bắt đầu từ sự lựa chọn đầy hy sinh của cha mẹ trong những năm tháng đất nước còn khó khăn. Gia đình tôi không có điều kiện vật chất dồi dào, nhưng luôn đầy ắp tình yêu thương và sự quan tâm đến việc học hành của con cái.
Hành trình xây dựng một "Gia đình học tập" của chúng tôi bắt đầu từ chính những hy sinh lặng thầm ấy giản dị mà sâu sắc. Cha mẹ tôi tiếp nối truyền thống ấy bằng cả một đời tảo tần vì con.
Tôi còn nhớ những năm tháng tuổi thơ, cha tôi thức dậy từ sáng sớm để đưa từng người con đến trường, mẹ tôi lặng lẽ chắt chiu từng đồng để mua sách vở, đóng học phí. Không có điều kiện cho con đi học thêm, nhưng mẹ tôi luôn nhắc nhở: "Học không chỉ ở trường, mà còn học trong cuộc sống". Chính sự cần mẫn, tấm lòng hy sinh và niềm tin sắt đá vào giá trị của tri thức từ cha mẹ đã trở thành kim chỉ nam cho hành trình học tập của anh em chúng tôi.
Bố tôi là bộ đội phục viên, mẹ tôi từng là cán bộ thú y công tác tại Thú y tỉnh Cao Lạng. Những năm 80 của thế kỷ trước, đời sống người dân còn nhiều thiếu thốn. Năm 1988, trong hoàn cảnh kinh tế gia đình gặp khó khăn, bố mẹ tôi đã quyết định xin nghỉ công tác cùng lúc, một quyết định không dễ dàng để quay về quê tăng gia sản xuất, vừa ổn định cuộc sống, vừa có thời gian chăm lo, dạy dỗ ba anh em chúng tôi.
Anh cả tôi đoạt giải tại Hội thi Bí thư chi bộ giỏi cấp cơ sở năm 2023.
Tôi vẫn nhớ như in những ngày bố mẹ tất bật ngoài đồng, nhưng tối về vẫn kiên nhẫn ngồi cùng chúng tôi bên bàn học nhỏ. Mẹ tôi, dù vất vả, vẫn thường bảo: "Có thể mẹ không giúp các con học được nhiều, nhưng mẹ sẽ luôn bên cạnh, lắng nghe và động viên". Chính sự đồng hành ấy đã gieo vào lòng chúng tôi một niềm tin vững chắc rằng: học tập là con đường đúng đắn và cần thiết nhất để vượt qua khó khăn, thay đổi tương lai.
Gia đình tôi có ba anh em. Anh trai cả hiện là Hiệu trưởng Trường Phổ thông Dân tộc bán trú - Trung học cơ sở Nam La của huyện Văn Lãng, tỉnh Lạng Sơn, một vùng còn nhiều khó khăn, nhưng anh luôn tận tụy với nghề, cống hiến không chỉ bằng chuyên môn mà còn bằng tình yêu thương với học trò vùng cao, được đồng nghiệp và học sinh quý mến.
Anh thứ 2 của tôi là bộ đội, thường giúp dân với tinh thần Bộ đội Cụ Hồ và đóng quân xa nhà.
Anh thứ hai của tôi hiện đang là bộ đội, đóng quân tại vùng biên giới xa xôi của Tổ quốc. Dù công tác xa nhà, anh luôn giữ vững nếp sống kỷ luật, gương mẫu trong sinh hoạt và công việc. Anh không chỉ là người lính tận tụy với nhiệm vụ bảo vệ biên cương, mà còn là chỗ dựa tinh thần vững chắc cho cả gia đình.
Với tinh thần "Bộ đội Cụ Hồ", anh luôn tích cực tham gia các hoạt động vì cộng đồng như giúp dân sửa nhà sau cơn bão, tham gia chữa cháy rừng, hỗ trợ người dân ổn định cuộc sống sau thiên tai. Hình ảnh người anh lặng thầm cống hiến đã trở thành tấm gương sáng để các thành viên trong gia đình noi theo, góp phần xây dựng gia đình học tập, yêu nước và trách nhiệm.
Và tôi nỗ lực không ngừng nghỉ trong cuộc sống và trong nghề nghiệp để đạt thành tựu.
Còn tôi, người em út trong nhà mang trong mình ước mơ trở thành giáo viên từ thuở bé. Hiện tại Tôi đang công tác tại trường Tiểu học Hoàng Văn Thụ huyện Bình Gia, với tôi mỗi ngày đến lớp là một ngày hạnh phúc.
Được sống đúng với ước mơ ấy là điều khiến tôi luôn trân trọng và nỗ lực không ngừng. Trong hành trình công tác, tôi đã không ngừng học hỏi, rèn luyện để nâng cao năng lực và đạo đức nghề nghiệp. Nhờ vậy, tôi vinh dự được nhận Bằng khen của Chủ tịch tỉnh Lạng Sơn, giấy khen của Sở Giáo dục và Đào tạo Lạng Sơn, nhiều năm liền đạt danh hiệu Chiến sĩ thi đua cấp cơ sở và giấy khen của UBND huyện Bình Gia. Những thành tích ấy không chỉ là kết quả của riêng tôi, mà còn là trái ngọt từ sự hy sinh, chăm lo và động viên của cả gia đình.
Cả ba anh em chúng tôi đều đã không ngừng nỗ lực học tập, rèn luyện, đạt nhiều thành tích trong học tập và trong quá trình công tác. Những thành tựu đó chính là món quà tri ân lớn nhất gửi đến cha mẹ những người đã chắp cánh cho giấc mơ của chúng tôi bằng tất cả tình yêu thương.
Không dừng lại ở thế hệ chúng tôi, ngọn lửa học tập tiếp tục được truyền cho các thế hệ sau. Con gái của anh cả hiện đang là sinh viên Đại học Khoa học Xã hội và Nhân văn một môi trường đào tạo uy tín, nơi cháu tiếp tục khẳng định nỗ lực của bản thân. Các cháu khác trong gia đình luôn chăm ngoan, đạt nhiều thành tích xuất sắc trong học tập. Mỗi lần họp mặt gia đình, chúng tôi lại thấy ấm lòng khi ngồi bên nhau, cùng chia sẻ những câu chuyện học tập, công việc, truyền cho nhau niềm tin và động lực để tiến bước.
Điều đặc biệt trong gia đình tôi là tinh thần học tập không chỉ gói gọn trong sách vở hay trường lớp, mà còn là sự học từ cuộc sống. Từng thành viên trong gia đình đều ý thức được rằng: học để hoàn thiện bản thân, học để nuôi dạy con cái tốt hơn, học để sống có trách nhiệm với cộng đồng.
Chúng tôi thường xuyên trao đổi, chia sẻ kinh nghiệm giảng dạy, cách dạy con học tập hiệu quả, hay cùng nhau cập nhật công nghệ mới trong công việc. Những buổi trò chuyện giản dị bên mâm cơm gia đình cũng là lúc cả nhà cùng nhau học hỏi, từ kiến thức chuyên môn đến kỹ năng sống. Với tôi, đó chính là biểu hiện chân thực nhất của một "Gia đình học tập" nơi việc học là niềm vui, là thói quen, là lối sống.
Mẹ tôi mất năm 2021 sau một thời gian dài chống chọi với bệnh tật. Nỗi mất mát ấy với gia đình tôi là rất lớn, nhưng tình yêu thương, những lời dặn dò của mẹ vẫn luôn khắc sâu trong tâm trí chúng tôi: "Dù ở đâu, dù trong hoàn cảnh nào cũng phải cố gắng học tập, rèn luyện để sống tử tế và có ích" đó là điều mẹ luôn nhắc. Mỗi khi gặp khó khăn, chúng tôi lại nghĩ đến mẹ, như một điểm tựa tinh thần, một ngọn đèn soi sáng trên hành trình không ngừng học hỏi và nỗ lực.
Viết những dòng này, tôi không khỏi nghẹn ngào khi nhớ về mẹ người phụ nữ cả đời tần tảo vì chồng con, âm thầm vun đắp cho giấc mơ học hành của chúng tôi từ khi còn thơ bé. Cả bố tôi người đàn ông kiên cường, ít nói, nhưng luôn là bờ vai vững chãi cho mẹ và cho cả gia đình. Những điều tốt đẹp nhất hôm nay mà anh em chúng tôi và các cháu có được đều bắt đầu từ tình yêu, sự hy sinh và sự định hướng đúng đắn của bố mẹ.
Khi nhìn lại hành trình của gia đình mình, tôi càng thấm thía hơn công lao dưỡng dục, sự hy sinh lặng thầm của cha mẹ. Chính từ những bước đi đầu đời chông chênh nhưng đầy yêu thương ấy, chúng tôi mới có được những bước tiến vững vàng hôm nay. Nếu không có sự định hướng đúng đắn, tinh thần vượt khó và lòng tin của cha mẹ, chắc hẳn sẽ không có một gia đình ba anh em đều thành đạt và giữ trọn niềm tin với con đường học tập như hiện nay.
Gia đình tôi có thể không phải là một gia đình kiểu mẫu hoàn hảo, nhưng là một gia đình luôn cố gắng gìn giữ và phát huy truyền thống hiếu học. Chúng tôi tin rằng, xây dựng một "Gia đình học tập" không phải là điều quá xa vời chỉ cần có niềm tin, sự yêu thương, và một tấm lòng chân thành với việc học và rèn luyện, mỗi gia đình đều có thể trở thành một ngọn nến nhỏ, góp phần thắp sáng cả cộng đồng.
Bài viết này là lời tri ân sâu sắc nhất tôi muốn gửi đến ông bà, cha mẹ những người đã âm thầm gieo mầm tri thức, để hôm nay, trên mảnh đất ấy, những cây đời đã vươn cao, đơm hoa và kết trái.
Tôi cũng hy vọng rằng, hành trình nhỏ bé của gia đình tôi sẽ góp thêm một tiếng nói, một minh chứng cho giá trị to lớn của việc xây dựng "Gia đình học tập" nơi mỗi thành viên đều không ngừng học hỏi, cùng nhau trưởng thành trong yêu thương và trách nhiệm.