Giải mã ba loại tên lửa Iran sử dụng trong cuộc tấn công lớn chưa từng có vào Israel

Giải mã ba loại tên lửa Iran sử dụng trong cuộc tấn công lớn chưa từng có vào Israel
13 giờ trướcBài gốc
Các vệt sáng trên bầu trời Jerusalem (Israel) sau vụ phóng tên lửa của Iran nhằm đáp trả các vụ tấn công của Israel tối 13/6/2025. Ảnh: THX/TTXVN
Trong bối cảnh căng thẳng leo thang tại Trung Đông, việc Iran phóng hàng loạt tên lửa vào Israel đã thu hút sự chú ý của toàn thế giới. Theo kênh truyền hình Press TV của Iran, Sư đoàn Hàng không vũ trụ của Lực lượng Vệ binh Cách mạng Hồi giáo (IRGC) đã triển khai các hệ thống tên lửa tiên tiến trong đợt mới nhất của "Chiến dịch Lời hứa Chân thật III" vào ngày 14/6.
Các loại tên lửa được sử dụng bao gồm Emad, Ghadr và Kheibar Shekan, được phóng nhằm vào các thành phố Haifa và Tel Aviv của Israel. Vậy những tên lửa này có khả năng gì và chúng thể hiện điều gì về năng lực quân sự của Iran?
Emad: Tên lửa dẫn đường chính xác đầu tiên của Iran
Emad là một biến thể nâng cấp từ tên lửa Ghadr, nổi bật với khả năng dẫn đường và độ chính xác vượt trội. Được thử nghiệm và đưa vào sử dụng vào cuối năm 2015, Emad đánh dấu một bước tiến quan trọng trong công nghệ tên lửa của Iran.
Đặc điểm nổi bật của Emad là việc trang bị đầu đạn có khả năng cơ động (MaRV) với các cánh ở phần đế. Thiết kế này cho phép tên lửa điều hướng linh hoạt về phía mục tiêu, làm tăng khả năng tránh né các hệ thống phòng thủ và cải thiện độ chính xác. Theo các quan chức quân sự Iran, Emad có khả năng dẫn đường và kiểm soát hoàn toàn cho đến khi va chạm, biến nó thành tên lửa dẫn đường chính xác đầu tiên của nước này.
Về thông số kỹ thuật, Emad sử dụng nhiên liệu lỏng, có chiều dài 15,5 mét và nặng 1.750 kg. Với tầm bắn 1.700 km và sai số vòng tròn xác suất (CEP) là 50 mét, Emad được xem là mối đe dọa đáng kể đối với các mục tiêu chiến lược.
Ghadr: Phiên bản cải tiến của Shahab-3
Ghadr, ra mắt vào năm 2005, là một phiên bản cải tiến đáng kể của tên lửa đạn đạo tầm trung Shahab-3, vốn đã được Iran đưa vào sử dụng từ năm 2003. Đây là tên lửa hai tầng, với tầng đầu sử dụng nhiên liệu lỏng và tầng hai sử dụng nhiên liệu rắn, mang lại sự linh hoạt và hiệu suất cao hơn.
Ghadr được sản xuất với ba biến thể chính, mỗi biến thể có tầm bắn khác nhau: Ghadr-S với tầm bắn 1.350 km, Ghadr-H với tầm bắn 1.650 km, và Ghadr-F với tầm bắn 1.950 km.
Về kích thước, Ghadr có chiều dài từ 15,86 đến 16,58 mét, đường kính thân 1,25 mét và nặng từ 15 đến 17,5 tấn. Chiều dài tăng thêm so với Shahab-3 cho phép tên lửa mang được lượng nhiên liệu lớn hơn, tăng thêm 1.300 đến 1.500 kg nhiên liệu và kéo dài thời gian đốt cháy của động cơ.
Để bù đắp cho khối lượng tăng thêm, khung vỏ của Ghadr được chế tạo bằng hợp kim nhôm nhẹ, giúp giảm trọng lượng khoảng 600 kg so với thiết kế hoàn toàn bằng thép. Ngoài ra, trọng lượng đầu đạn được giảm từ 1.000 kg xuống còn 650 kg, giúp tăng tầm bắn của tên lửa từ 1.200 km lên gần 2.000 km. Thiết kế đầu đạn được định hình lại cùng hệ thống dẫn đường tiên tiến đã giúp giảm CEP của Ghadr từ 2.500 mét xuống còn từ 100 đến 300 mét, thể hiện sự cải thiện đáng kể về độ chính xác.
Ghadr còn có khả năng cơ động cao hơn và thời gian thiết lập ngắn hơn Shahab-3; thời gian thiết lập của nó là 30 phút trong khi Shahab-3 cũ hơn có thời gian thiết lập là vài giờ. Tên lửa này được sản xuất hoàn toàn tại Iran tại Khu phức hợp công nghiệp tên lửa Hemmat tuyệt mật.
Kheibar Shekan với khả năng xuyên thủng phòng không
Kheibar Shekan là tên lửa đạn đạo tầm trung được thiết kế cho các cuộc tấn công chiến lược và đã chứng minh được hiệu quả trong các cuộc giao tranh trước đây. Cả hai phiên bản Kheibar Shekan-1 và Kheibar Shekan-2 đều được cho là có khả năng xuyên thủng các hệ thống phòng không tiên tiến của Israel, bao gồm Arrow-3 và David's Sling.
Với tầm bắn ước tính khoảng 1.450 km, Kheibar Shekan có thể mang các loại đầu đạn khác nhau, khiến nó trở nên đặc biệt nguy hiểm. Tên lửa này sử dụng công nghệ dẫn đường tiên tiến, được thiết kế để tránh các hệ thống phòng thủ tên lửa. Động cơ nhiên liệu rắn hai tầng cho phép Kheibar Shekan sẵn sàng phóng nhanh hơn so với các tên lửa nhiên liệu lỏng, tăng cường khả năng phản ứng và tấn công bất ngờ.
Kheibar Shekan được thiết kế đặc biệt để tấn công chính xác các mục tiêu chiến lược, có giá trị cao như cơ sở hạ tầng quan trọng và căn cứ quân sự sâu trong lãnh thổ đối phương.
Cuộc tấn công bằng tên lửa và thiết bị bay không người lái gần đây của Iran vào Israel bắt đầu vào đêm 14/6, sau giai đoạn đầu của chiến dịch trả đũa được phát động vào hôm 13/6. Chiến dịch này được Iran tuyên bố là nhằm đáp trả một loạt các cuộc tấn công của Israel vào nhiều thành phố của Iran, dẫn đến vụ ám sát nhiều chỉ huy quân sự cấp cao, các nhà khoa học hạt nhân.
Một số phương tiện truyền thông đã mô tả cuộc tấn công mới nhất của Tehran là cuộc tấn công tên lửa lớn nhất từng được lực lượng vũ trang Iran thực hiện nhằm vào Israel. Việc Iran công khai sử dụng các loại tên lửa tiên tiến như Emad, Ghadr và Kheibar Shekan trong cuộc tấn công vào Israel cho thấy sự tự tin ngày càng tăng vào năng lực quân sự của mình và là một thông điệp mạnh mẽ gửi đến khu vực và thế giới về khả năng tấn công của Tehran.
Vũ Thanh/Báo Tin tức và Dân tộc
Nguồn Tin Tức TTXVN : https://baotintuc.vn/quan-su/giai-ma-ba-loai-ten-lua-iran-su-dung-trong-cuoc-tan-cong-lon-chua-tung-co-vao-israel-20250615121108831.htm