Ảnh minh họa.
Giới khoa học đã đưa ra những lý giải khoa học cho hiện tượng tưởng như đơn giản nhưng lại rất thú vị này.
Trước tiên, cần hiểu rõ về ngưỡng đông đặc của nước – đó là 32 độ F (0 độ C). Dù vậy, trên thực tế, nhiệt độ của đá hoặc băng tuyết có thể thấp hơn mức này nhiều lần. Càng lạnh, đá càng có xu hướng dính vào da khi tiếp xúc. Ngược lại, khi đá bắt đầu tan (nghĩa là “ấm” hơn), khả năng bám dính vào da sẽ giảm đi đáng kể.
Yếu tố tiếp theo góp phần gây ra hiện tượng này là độ ẩm trên da người. Ngay cả khi không rửa tay hoặc cố giữ cho da khô ráo, cơ thể vẫn tiết ra một lượng ẩm tự nhiên – chủ yếu là mồ hôi. Khi bàn tay tiếp xúc với đá lạnh, lớp độ ẩm này lập tức bị “đóng băng”. Chính lớp băng mới hình thành đó đã bám chặt vào viên đá, khiến da và đá dính vào nhau như được “khóa chặt”.
Xét theo góc nhìn hóa học, các nguyên tử oxy và hydro trong phân tử nước đá sẽ liên kết với các nguyên tử oxy và hydro có trong mồ hôi trên da. Sự kết nối nhanh chóng tạo thành một liên kết hóa học bền vững. Hệ quả là có người thấy đá dính chặt vào tay hoặc thậm chí là… lưỡi, nếu chẳng may liếm phải.
Dù vậy, không cần quá hoảng hốt. Cách xử lý hiện tượng này rất đơn giản, an toàn và hoàn toàn không gây đau đớn. Thông thường, chỉ cần chờ vài giây, đá sẽ tan ra và tự rơi khỏi da do nhiệt độ cơ thể làm chúng chảy nước. Tuy nhiên, nếu gặp phải viên đá lớn, lạnh sâu và “bướng bỉnh” không chịu nhả ra, bạn chỉ cần dùng một ít nước ấm rưới nhẹ lên điểm tiếp xúc giữa da và đá. Lập tức, chúng sẽ tách rời nhau dễ dàng.
Một lưu ý quan trọng là không được cố dùng lực để kéo viên đá ra khỏi da. Hành động này có thể gây đau rát hoặc thậm chí làm tổn thương da nghiêm trọng.
Bảo Ngọc (t/h)