Khu nuôi nhốt gia súc của gia đình Giàng A Khoa nằm ngay đầu bản Ón, xã Tam Chung. Ảnh: Tăng Thúy
Năm 2001, Giàng A Khoa lập gia đình, được bố mẹ cho ra ở riêng với hai bàn tay trắng và từ thời điểm đó gia đình anh thuộc diện hộ nghèo. Dù được bố mẹ “ra vốn” một quả đồi rộng lớn nhưng vì đất nơi đây bạc màu, nhiều sỏi đá nên vợ chồng Khoa chỉ trồng được ít ngô, sắn. Để lo cái ăn, cái mặc cho gia đình, anh lên rừng hái măng, bắt ốc về bán kiếm thêm thu nhập, trang trải chi phí sinh hoạt. Anh Khoa chia sẻ: “Cả gia đình 4 người nhưng thu nhập chưa tới 10 triệu đồng/năm. Thương vợ con đói khổ nên mình đặt mục tiêu phải thoát nghèo và quyết tâm thực hiện”.
Nhưng trồng cây gì, nuôi con gì để thoát nghèo lại là bài toán khó với chàng trai người dân tộc Mông. Ban đầu, gia đình anh Khoa nuôi 1 con bò và vài con gia cầm để phục vụ nhu cầu sinh hoạt. Sau đó, số lượng gia súc, gia cầm tăng dần, anh gọi thương lái đến bán. Nhận thấy chăn nuôi mang lại thu nhập cao, anh quyết định tập trung vào mảng này. Để duy trì tốt việc tăng đàn và ổn định nguồn thu, anh đã lựa chọn nuôi bò sinh sản kết hợp nuôi lấy thịt. Những năm đầu, do chưa có nhiều kinh nghiệm và không có kỹ thuật về chăn nuôi nên đàn bò thường xuyên mắc bệnh, chết rét. Biết mình thiếu những kiến thức cơ bản về chăn nuôi, anh đã quyết định đi tìm hiểu và học hỏi kinh nghiệm của các hộ dân khác đã thành công trên địa bàn xã Tam Chung và các vùng lân cận. Bên cạnh đó, anh cũng tích cực tham gia các lớp tập huấn về kỹ thuật chăn nuôi gia súc do địa phương mở. Nhờ tích cực học hỏi kinh nghiệm và chịu khó tìm tòi, anh đã nắm chắc kỹ thuật chăn nuôi và phòng chống dịch bệnh cho đàn gia súc. “Chăn nuôi bò không khó, vấn đề là phải biết phòng chống và điều trị những bệnh thông thường. Đặc biệt, phải tiến hành tiêm phòng các loại bệnh theo định kỳ, từ đó giúp cho gia súc chống lại được bệnh tật” - anh Khoa khẳng định.
Khu nuôi nhốt gia súc của gia đình anh Khoa nằm ngay đầu bản Ón. Khác với thói quen thả rông gia súc bao đời nay, anh rào giậu trang trại chăn nuôi thành nhiều khu nhằm dễ bề chăm sóc và quản lý. Theo anh Khoa, trước đây, bò được mang vào rừng thả rông, nguồn thức ăn chủ yếu từ tự nhiên nên khi thời tiết thay đổi, bò thường thiếu thức ăn hoặc mắc bệnh và chết.
Nhờ tuân thủ các quy trình kỹ thuật trong chăn nuôi, đàn bò của gia đình luôn khỏe mạnh, phát triển tốt. Từ số bò ít ỏi ban đầu, hiện nay đàn bò của gia đình anh Khoa duy trì gần 60 con, là hộ có số lượng gia súc nhiều nhất bản. Ngoài ra, anh còn nuôi hơn 300 con gà Mông, gà ta, ngan, trồng sắn, trồng lúa và đầu tư máy xay xát phục vụ bà con. Hằng năm, thu nhập bình quân của gia đình anh Khoa sau khi trừ chi phí đạt khoảng 150 triệu đồng. Nhờ nguồn thu nhập này đã giúp gia đình anh có cuộc sống ổn định và con cái được ăn học đến nơi, đến chốn. Anh Khoa chia sẻ: “Để có được như hôm nay, ngoài sự cố gắng, phấn đấu của bản thân, thành quả ấy còn có sự giúp đỡ rất lớn của cấp ủy, chính quyền, đặc biệt là các cán bộ, chiến sĩ Đồn Biên phòng Tam Chung đã tạo điều kiện giúp tôi vươn lên thoát nghèo”.
Không chỉ làm giàu cho gia đình, những năm qua, Giàng A Khoa còn hướng dẫn, phổ biến kiến thức, kinh nghiệm sản xuất, kinh doanh và áp dụng tiến bộ khoa học kỹ thuật cho các hộ dân trong bản. Ngoài ra, anh còn hỗ trợ các hộ dân phát triển chăn nuôi bằng hình thức cho mượn giống đang trong thời kỳ sinh sản để chăm sóc, sau khi sinh sản thì hoàn trả lại giống.
Ông Nguyễn Viết Bắc, Phó Bí thư Thường trực Đảng ủy xã Tam Chung, chia sẻ: "Bản Ón là một trong những bản đồng bào Mông xa xôi, khó khăn nhất của xã Tam Chung. Một trong những nguyên nhân dẫn tới cái nghèo nơi đây chính là một bộ phận đồng bào còn tư tưởng trông chờ, ỷ lại vào sự hỗ trợ của Nhà nước, thiếu ý chí quyết tâm vươn lên thoát nghèo. Gia đình anh Giàng A Khoa thực sự là tấm gương sáng về nghị lực vượt khó vươn lên phát triển kinh tế. Trong thời gian tới, Đảng ủy, UBND xã sẽ tiếp tục phối hợp với Đồn Biên phòng Tam Chung đẩy mạnh công tác tuyên truyền để nhân rộng gương điển hình này".
Tăng Thúy