Hành trình về với tĩnh tại

Hành trình về với tĩnh tại
4 giờ trướcBài gốc
Tựa lưng vào núi non xanh biếc, hướng mặt ra biển cả thẳm xanh, Am Các Cổ Tự như một bức tranh thủy mặc kỳ vĩ ở nơi sóng biển dịu dàng ôm ấp những ghềnh đá trơ gan cùng tuế nguyệt. Hành trình từ Chùa Hạ thắp hương trầm thành kính đến Chùa Thượng giữa tầng mây là một cuộc tìm về an nhiên. Ở đây, mọi ồn ào dường như tan biến. Chỉ còn lại tiếng gió từ ngàn cây, tiếng sóng vỗ rì rào, và đặc biệt là tiếng bình yên vang vọng trong tâm hồn mỗi khi về với Am Các.
Tại quần thể linh thiêng Am Các Cổ Tự, Thạch Vân Thiền hiện hữu như một không gian đặc biệt dành cho sự lắng đọng tuyệt đối. Chốn thưởng trà tĩnh lặng này kiến tạo một khoảng lặng diệu kỳ, khiến con người ta dễ dàng lắng nghe được tiếng vọng nội tâm của chính mình.
Trong sự thinh lặng ấy, bàn tay nhẹ nhàng nâng niu chén trà còn ấm. Hơi nóng từ trà thanh thoát bay lên, mang theo hương vị mỏng manh, quyện vào không gian và từ từ tan biến. Khoảnh khắc đó, mọi muộn phiền và lo toan của thế tục dường như cũng theo làn khói trà mà tan biến, chỉ còn lại sự an nhiên lặng lẽ thấm sâu vào tâm trí. Bởi lẽ, trong không gian bảng lảng của Thạch Vân Thiền, thiền trà không chỉ đơn thuần là thưởng thức một thức uống. Nó là một nghi thức tinh tế, là cánh cửa để con người chạm vào sự tĩnh tại sâu thẳm bên trong và thấu hiểu một chân lý giản dị: bình yên vốn dĩ luôn ngự trị ở đó, chỉ chờ ta dừng lại, mở lòng đón nhận và quán chiếu.
Mỗi động tác rót, mời, nhấp trà đều diễn ra khoan thai như một nghi lễ. Hương trà lan tỏa nhẹ nhàng, khiến lòng người dần lắng xuống, tìm được nhịp thở an nhiên. Hòa trong bầu không khí thâm trầm của cổ tự, âm nhạc dân gian vang lên dìu dặt. Tiếng hát ngân nga, vừa cổ kính vừa da diết, như đưa người nghe trở về dòng chảy ký ức.
Trong không gian ấy, hương trà và âm nhạc quyện vào nhau, khiến mỗi chén trà như một khúc nhạc tâm linh, khẽ chạm đến tầng sâu thẳm nhất của tâm hồn. Đây không chỉ là phút giây thưởng thức, mà còn là hành trình gìn giữ và trao truyền một giá trị văn hóa.
Trong nghệ thuật trà đạo, mỗi cử chỉ đều hàm chứa một triết lý. Tráng ấm để tẩy bụi trần, rót nước để làm lắng lại tâm ý, thả lá trà là khoảnh khắc gửi gắm niềm tin vào sự tinh khiết của thiên nhiên. Bởi vậy, một chén trà không chỉ là sự kết tinh của hương vị, mà còn là kết quả của sự chuyên chú và tĩnh tâm.
Ở Thạch Vân Thiền, chén trà được nâng niu như một nhịp cầu, nối con người với thiên nhiên, nối hiện tại với chiều sâu của văn hóa. Và khi tự tay pha trà, mỗi người cũng tự tìm thấy cho mình một khoảng lặng nơi tâm hồn được gột rửa, để trở về với sự an nhiên vốn có.
Giữa nhịp sống chậm rãi nơi mây trời hội tụ, thời gian ở Am Các Cổ Tự dường như trôi qua thật nhanh. Người ta không chỉ được chiêm ngưỡng vẻ đẹp hùng vĩ của non nước, mà còn tìm thấy cho mình một khoảng lặng, nơi bình yên hiện hữu trong từng bước chân, mỗi chén trà, và trong lời tri ân ấm áp của tình người.
Và có lẽ, chính sự an nhiên ấy sẽ là lời hẹn thầm thì, níu bước những ai đã từng đến, để rồi một ngày nào đó, họ sẽ trở lại, tiếp tục sống trọn vẹn giữa vòng tay thiên nhiên và hơi thở trăm năm của Am Các Cổ Tự.
Minh Quyên
Nguồn Thanh Hóa : https://vhds.baothanhhoa.vn/hanh-trinh-ve-voi-tinh-tai-40047.htm