Họa sĩ, dịch giả Trịnh Lữ: Đời cũng chỉ là một cú rơi

Họa sĩ, dịch giả Trịnh Lữ: Đời cũng chỉ là một cú rơi
5 giờ trướcBài gốc
“Từtrên giời rơi xuống” - Hành trình lần tìm và gắn lại những mảnh vỡ cuộc đời
“Từ trên giời rơi xuống” của nhà văn Lê Xuân Khoa là hànhtrình trưởng thành đầy chất thơ, dõi theo Đoàn Thành Luân, một nhiếp ảnh giatài năng với biệt danh “Bánh Mì”, bị ảnh hưởng trí nhớ và khả năng cầm máy sautai nạn, buộc phải lần tìm lại ý nghĩa cuộc sống từ chính những mảnh vỡ tâm hồn.
Tác phẩm dẫn dắt người đọcqua những không gian thân thuộc của Việt Nam: từ vùng nông thôn phía Bắc, Hà Nôịký ức, Sài Gòn phồn hoa, đến miền Tây dịu dàng. Không chỉ là một câu chuyện cánhân, “Từ trên giời rơi xuống”chạmđến những giá trị phổ quát và sâu sắc của kiếp người.
Nhà văn Lê Xuân Khoa chia sẻ tại Buổi ra mắt sách. Ảnh trong bài: Vũ Tài
"Từtrên giời rơi xuống" như người bạn đồng hành thầm lặng vơínhững ai đang cảm thấy chênh vênh trong cuộc sống. Tác phẩm giúp người đọc thâúhiểu cảm giác lạc lối, ngã đau nhưng vẫn kiên trì đứng lên, từng bước học lạicách sống.
Về nguồn cảm hứng vàthông điệp của cuốn sách, nhà văn Lê Xuân Khoa chia sẻ: “Tôi đã chứng kiến vôvàn những “cú rơi”, của chính mình và của mọi người. Có cú rơi thảnh thơi tưạquả chín buông xuống thảm cỏ êm. Nhưng cũng có những cú rơi đau đớn, bất ngờ,như thể một vì sao bị đẩy mạnh từ tầng mây quen thuộc xuống mặt đất trần trụi,vỡ tan tành. “Từ trên giời rơi xuống” là một câu chuyện về những cú rơi như thế,về hành trình lần tìm và gắn lại những mảnh vỡ cuộc đời.”
Nhà văn Lê Xuân Khoa
Chạmvào những nỗi cô đơn
Chia sẻ về tiểu thuyết “Từ trên giời rơi xuống”, họa sĩ, dịchgiả Trịnh Lữ bày tỏ sự đồng cảm sâu sắc với tác giả: “Thực ra, cuối cùng, đơìcũng chỉ là một cú rơi thôi. Đấy mới là cốt lõi nhất. Nó phải rơi chứ. Nhưngquan trọng là nó rơi ra khỏi cái gì. Và sau đó, người ta đứng dậy, học được điêùgì, rồi lại trở thành một cái gì khác. Với tôi, đời chưa bao giờ là một hànhtrình leo lên. Tôi chỉ thấy toàn rơi. Rơi nhiều đến mức thành ra… không còn làrơi nữa. Tự nhiên thấy nó cũng chẳng sao cả!...”
Họa sĩ, dịch giả Trịnh Lữ chia sẻ về tiểu thuyết “Từ trên giời rơi xuống”.
Họa sĩ, dịch giả Trịnh Lữnhấn mạnh có một điều hay trong sách của Lê Xuân Khoa là cách kể chuyện. “Vơítôi, chất liệu của một người viết, từ đầu đến cuối, là chính bản thân người đó— không ở đâu khác. Phải là mình, và cuộc đời mình. Nó đã thành của mình thìmình mới viết được. Chứ cứ đi lấy nguyên mẫu chỗ này chỗ kia thì đọc chán ngay,vì nó không còn là của mình nữa” - Họa sĩ, dịch giả Trịnh Lữ chia sẻ.
Từ đó, họa sĩ Trịnh Lữliên tưởng ngay đến hội họa. Theo ông, cùng một mẫu lọ hoa hay cái bát, mươìngười ngồi xung quanh sẽ vẽ mười kiểu khác nhau. Cái nhìn của mỗi người vốn đãkhác từ gốc, nên không bao giờ có chuyện copy nguyên xi được. Nó luôn phản ánhcách nhìn và sự tiếp nhận của người đó, vốn chịu ảnh hưởng từ nguồn gốc, gen,ký ức cá nhân và ký ức tập thể…. Chính sự chân thật, không “trình diễn” hay cốtạo chiều sâu một cách gượng ép đã khiến tác phẩm gần gũi và dễ chạm đến cảmxúc người đọc.
Còn theo Tiến sĩ TrầnĐoàn Lâm, tác phẩm khắc họa sâu sắc sự cô đơn của con người giữa dòng chảy đachiều của cuộc sống hiện đại. Chính chiều sâu tâm lý ấy đã khiến câu chuyện trởnên gần gũi và gợi nhiều suy ngẫm cho người đọc.
Tiến sĩ Trần Đoàn Lâm.
Bằng lối viết giản dịnhưng giàu hình ảnh, tác giả đã mở ra những khoảng lặng để mỗi người đọc tự soichiếu lại mình, nhận ra rằng cảm giác lạc lõng hay trống trải không chỉ là cábiệt, mà là một phần tất yếu của đời sống hôm nay.
Tác giả chụp ảnh lưu niệm cùng đại diện Nhà xuất bản, các nhà văn, nhà nghiên cứu, và bạn đọc.
Đức Anh - Thanh Mai
Nguồn Pháp Luật VN : https://baophapluat.vn/hoa-si-dich-gia-trinh-lu-doi-cung-chi-la-mot-cu-roi.html