Hai họa sĩ nổi bật của mỹ thuật đương đại Việt Nam, Trần Hải Minh và Trần Lưu Mỹ, sẽ đồng tổ chức một triển lãm đặc biệt mang tên "Động và tĩnh" tại Bảo tàng Mỹ thuật thành phố Hồ Chí Minh, từ ngày 3 đến 13-7. Triển lãm giới thiệu 60 tác phẩm trừu tượng khổ lớn, với hai cách thể hiện đối lập.
Họa sĩ Trần Hải Minh bên tác phẩm của mình. Ảnh: NVCC
Họa sĩ Trần Hải Minh, sinh năm 1962, từng học tại Đại học Mỹ thuật Việt Nam và tu nghiệp 7 năm tại Học viện Nghệ thuật Berlin (Đức). Ông là một trong những người theo đuổi trường phái trừu tượng biểu hiện từ sớm, với bút pháp mạnh mẽ, màu sắc rực lửa và năng lượng dồn nén được giải phóng trên toan vải bằng những vệt cọ dài, dứt khoát. Tranh của ông mang đến cảm giác như cơn bão cảm xúc được cụ thể hóa thành hình.
Trái ngược với đó là sự tĩnh lặng trong tranh của Trần Lưu Mỹ – họa sĩ tốt nghiệp Đại học Sân khấu – Điện ảnh Hà Nội. Là con trai cả của cố họa sĩ Trần Lưu Hậu, ông được thừa hưởng khả năng hội họa từ người cha thành danh. Song với mong muốn vượt ra khỏi bóng của cha, Trần Lưu Mỹ đã trăn trở nhiều để tìm ra một con đường riêng. Ông đến với tinh thần của Phật giáo và đưa tinh thần ấy vào tranh. Tác phẩm của ông tiết chế màu sắc, chú trọng khoảng trống và thiền tính, như những bản nhạc nhẹ nhàng mời gọi người xem dừng lại và chiêm nghiệm.
Họa sĩ Trần Lưu Mỹ (bên trái) cùng tác phẩm của mình. Ảnh: NVCC
Các tác phẩm tại triển lãm đa phần là tranh khổ lớn. Có tác phẩm kích thước 2,4 x 2,4m; 2,4 x 1,8m; phổ biến là những tác phẩm có kích thước 1,6 x 1,7m; một số ít có kích thước 80 x 80cm.
Một người vẽ bằng lực – bạo liệt của bút pháp. Một người vẽ bằng thiếu – tĩnh lặng trong tiết chế. Nhưng cả hai cùng hội tụ ở điểm chung: Dấn thân vào cõi vô thức, khơi dậy năng lượng nguyên thủy nhất của hội họa trừu tượng đương đại. Họ không tả thực thế giới bên ngoài, mà mở ra thế giới bên trong – sâu thẳm, đa tầng và đầy mời gọi.
Chính vì vậy, “Động” của Trần Hải Minh và “Tĩnh” của Trần Lưu Mỹ không chỉ là hai đối cực thị giác, mà còn là hai trạng thái tồn tại nghệ thuật: Một bùng nổ – một lặng thẳm. Hai phương thức tưởng như đối lập song thực chất là sự thống nhất đôi cực âm – dương, tạo nên thế cân bằng nội tại cho triển lãm “Động và tĩnh” lần này.
Nhà phê bình mỹ thuật Trần Huy Mẫn nhận xét, triển lãm không chỉ là một điểm nhấn trong đời sống mỹ thuật đương đại Việt Nam, mà còn là một mốc son khẳng định: Tranh trừu tượng Việt Nam đang có một ngôn ngữ độc lập, sâu sắc và đầy nội lực. Đây là cơ hội hiếm có để giới thưởng lãm, các nhà sưu tập, gallery và công chúng yêu hội họa tiếp cận hai giọng nói khác biệt nhưng đều mạnh mẽ và giàu bản sắc.
An Nhi