Khi Man Utd bị lột trần sự thật

Khi Man Utd bị lột trần sự thật
6 giờ trướcBài gốc
Bruno Fernandes không thể cứu được MU.
Với Manchester United, cú ngã tại Blundell Park trước Grimsby Town rạng sáng 28/8 sau loạt luân lưu - một đội bóng hạng Tư nước Anh - không chỉ là cú sốc ở Carabao Cup. Nó còn giống như chiếc gương phản chiếu toàn bộ sự hỗn loạn, bất lực và bế tắc bủa vây Ruben Amorim cùng tập thể mà ông dẫn dắt.
Một cú sốc lịch sử
Thua Grimsby đã đủ nhục nhã, nhưng cách thất bại ấy diễn ra còn ê chề hơn. Man United tung ra đội hình với giá trị 401,61 triệu bảng, gồm những cái tên như Benjamin Sesko, Manuel Ugarte, Andre Onana, Harry Maguire, Matheus Cunha - chứ không phải dàn cầu thủ trẻ vô danh như khi thua MK Dons năm 2014. Vậy mà, chỉ trong 45 phút, họ thậm chí còn bạc nhược hơn đội hình năm ấy.
Những tiếng hát giễu cợt từ khán đài - “Sáng mai sẽ bị sa thải thôi”, “Premier League, thật nực cười” - không chỉ dành cho Amorim, mà còn cho cả một đế chế từng tự hào là quyền lực số một bóng đá Anh. Cú sút hỏng của Bryan Mbeumo trên chấm luân lưu khép lại bi kịch, biến thất bại 11-12 trước Grimsby thành một trong những vết nhơ lịch sử, ngang hàng với Bournemouth 1984, York City 1995, Southend 2006, Leeds 2010 hay MK Dons 2014.
Chỉ một tháng trước, Ruben Amorim còn là gương mặt trẻ trung, tự tin, rạng rỡ ở chuyến du đấu Chicago (Mỹ). Nhưng tại Blundell Park, trong cơn mưa như trút, ông chỉ còn là hình ảnh của một HLV thất thần, cãi vã với trợ lý Carlos Fernandes, rồi lặng lẽ chịu trận trên đường biên.
Ánh mắt thất thần của Ruben Amorim sau thất bại tại Carabao Cup.
Sự tương phản ấy không chỉ nằm ở hình ảnh. Nó phản ánh tốc độ suy sụp nhanh đến chóng mặt của một nhà cầm quân tưởng như có thể mang lại hy vọng.
Những sai lầm chiến thuật nối tiếp nhau: xoay vòng thủ môn khiến Onana mất tự tin, sử dụng cầu thủ lệch vai trò, không tìm ra công thức phù hợp cho Sesko hay Ugarte. Kết quả: một tập thể ảm đạm, rời rạc, vô hồn.
Khi Ugarte nằm sân chờ tiếng còi thay vì tiếp tục chiến đấu, để rồi Vernam thoải mái ghi bàn mở tỷ số, đó là hình ảnh nói lên tất cả. Đây không chỉ là sự buông xuôi của một cá nhân, mà còn cho thấy tinh thần tập thể đang lung lay. Benjamin Sesko thì lạc lõng, Onana tiếp tục mắc lỗi, còn Maguire - dù ghi bàn - cũng không thể cứu vãn cả hệ thống đang sụp đổ.
Trên khán đài, hơn 1.200 CĐV United chỉ còn hát “We’ll never die” như một lời tự trấn an, giữa khung cảnh bình dị của sân bóng hạng Tư. Khi khán giả quay sang hát trong cay đắng thay vì cổ vũ, đó là dấu hiệu niềm tin đã cạn kiệt.
Hệ thống bị bắt bài
Amorim mang đến Old Trafford triết lý 3-4-3 từng giúp ông thành công ở Sporting Lisbon. Nhưng Premier League, hay rộng hơn là bóng đá Anh, không dễ khuất phục bởi một hệ thống cứng nhắc. Man United cầm bóng nhiều, nhưng tấn công vô hại và phòng ngự mong manh. Đối thủ hạng Tư chỉ cần chơi quyết liệt, chờ sơ hở, và United tự dâng chiến thắng.
Ruben Amorim quá bảo thủ.
Trong bóng đá, một triết lý có thể thất bại, nhưng nếu HLV cho thấy sự linh hoạt, ông vẫn có cơ hội làm lại. Vấn đề là Amorim lại thể hiện sự bối rối, bảo thủ, và thiếu những điều chỉnh đúng lúc.
So sánh với Van Gaal năm 2014, ít nhất HLV người Hà Lan vẫn tỏ ra bình thản, ký tặng CĐV sau thảm bại trước MK Dons. Amorim thì gần như quỵ gối, bất lực trước 8.647 khán giả chật kín sân. Ông không còn là nhà cầm quân trẻ trung đầy ý tưởng, mà giống như một người đã sớm bị số phận gạt ra ngoài đường ray.
Niềm tin của khán giả đã mất. Phòng thay đồ có dấu hiệu lung lay. Hệ thống chiến thuật bị bóc trần. Ở Old Trafford, những điều ấy thường là dấu hiệu báo trước cho một hồi kết.
Carabao Cup chỉ là giải đấu thứ yếu, nhưng thất bại trước Grimsby phơi bày sự thật: Ruben Amorim đang dần tan rã, và cùng với đó, Manchester United cũng đang bị đẩy vào vòng xoáy hỗn loạn mới.
Hà Trang
Nguồn Znews : https://znews.vn/khi-man-utd-bi-lot-tran-su-that-post1580655.html