Lee Kang-in vào sân, lập tức để lại dấu ấn.
Trong một buổi tối ngột ngạt ở Udine, khi Tottenham của Thomas Frank tưởng như sẵn sàng nâng chiếc cúp châu Âu thứ hai chỉ trong vòng ba tháng, PSG lại bất ngờ tung ra đòn hồi mã thương. Và cú đòn đó không đến từ những ngôi sao được chờ đợi như Desire Doue hay Ousmane Dembele, mà từ hai cái tên vốn đứng ở rìa kế hoạch mùa trước: Lee Kang-in và Gonçalo Ramos.
Người hùng không ai ngờ
85 phút bị bóp nghẹt, 10 phút xoay chuyển cục diện Tottenham nhập cuộc với sự thực dụng lạnh lùng của một tập thể mới được tái cấu trúc. Họ chơi trực diện, pressing khôn ngoan và khai thác triệt để các tình huống cố định.
Hai bàn thắng từ Micky van de Ven và Cristian Romero đưa Spurs vào thế “cầm vàng”. Trong khi đó, PSG trông như một đội vẫn còn hơi muối biển trên tóc: chậm nhịp, kém va chạm, và để khoảng trống mênh mông ở những tình huống cố định.
Nhưng bóng đá luôn chứa những khoảnh khắc ngoài dự liệu. Phút 68, HLV Luis Enrique tung Lee Kang-in vào sân, rồi đến phút 77 là Gonçalo Ramos. Cùng với họ là làn sóng năng lượng mới, khiến hệ thống phòng ngự Tottenham vốn chắc chắn bắt đầu rạn nứt.
Lee, người từng mờ nhạt ở giai đoạn cuối mùa trước và thường xuyên vướng tin đồn ra đi, lập tức tạo ra sự khác biệt bằng khả năng xoay sở và xử lý bóng trong không gian chật hẹp. Anh tung cú sút xa đầy uy lực, rút ngắn tỷ số xuống 1-2, thắp lại hy vọng cho PSG.
Ramos tưởng như đã rời PSG hè 2025.
Ramos, “số 9” mà nhiều người nghĩ sẽ rời Paris mùa hè này, chứng minh giá trị bằng bản năng săn bàn sắc bén. Ở phút bù giờ thứ 6, khi Tottenham tưởng chừng đã khép lại chiến thắng, Dembele thoát xuống bên phải và căng ngang chính xác. Ramos băng vào như một mũi tên, đánh đầu tung lưới Guglielmo Vicario để gỡ hòa 2-2, kéo trận đấu vào loạt luân lưu. Phần còn lại như người ta vẫn thường gọi, đó đã là lịch sử với chiến thắng 4-3 dành cho PSG.
Những bàn thắng ấy không chỉ là khoảnh khắc lóe sáng, mà là minh chứng cho một thứ vũ khí PSG sở hữu nhưng ít khi được nhắc đến: chiều sâu đội hình. Ousmane Dembele, ứng viên Quả bóng Vàng 2025, đã thừa nhận sau trận: “Khi bị dẫn 0-2, chúng tôi biết không còn thời gian để nghĩ ngợi. Phải có bàn thắng để trở lại, và sự xuất hiện của Gonçalo, Ibrahim và Kang-in đã mang lại năng lượng, tạo khác biệt. Chúng tôi dồn lên cho đến giây cuối cùng”.
Đội trưởng Marquinhos cũng cười nhẹ khi nói: “Chúng tôi cần một số 9 để ghi bàn đó - và Ramos đã làm được”.
Luis Enrique thì lý giải chiến thắng này bằng niềm tin không bao giờ tắt: “Tôi luôn tin rằng sau phút 80, bóng đá thường xảy ra những điều bất ngờ. Các cầu thủ từ băng ghế đã thay đổi trận đấu – Lee Kang-in, Gonçalo Ramos, Ibrahim Mbaye, Fabian Ruiz - tất cả đều đóng góp”.
Khoảnh khắc đổi vận
Điều đáng nói là cả Lee và Ramos đều không bước vào trận với tâm thế “người được chọn”. Họ bị xếp sau trong thứ tự ưu tiên, bị đồn đoán ra đi, và từng bị xem là phương án dự phòng cho những trận cầu lớn. Thế nhưng, ở Udine, hai cầu thủ này đã viết lại câu chuyện: từ chỗ là “phương án hai” trở thành người hùng đưa PSG giành danh hiệu châu Âu đầu tiên của mùa giải.
Lee đã làm thay đổi vận mệnh PSG.
Ramos, trong khu vực hỗn hợp sau trận, không chỉ xác nhận sẽ tiếp tục ở lại Paris mùa này mà còn nói về triết lý mà PSG cần giữ: “Những người vào sân từ ghế dự bị phải tạo ra khác biệt. Chúng tôi không bao giờ bỏ cuộc. Đây là một ngày tuyệt vời, với một danh hiệu đặc biệt”.
PSG không chỉ thắng Tottenham; họ thắng bằng cách lật ngược tình thế trong bối cảnh bất lợi, ở một trận đấu mà thể lực và cảm giác bóng của họ rõ ràng chưa đạt đỉnh. Đó là lời nhắc nhở cho phần còn lại của châu Âu: ngay cả khi đội bóng này chưa nóng máy, họ vẫn có thể tìm ra cách kết liễu đối thủ bằng những quân bài giấu trong tay áo.
Với Tottenham, thất bại này đau ở chỗ họ đã chơi một trận gần như hoàn hảo về mặt chiến thuật. Nhưng trong bóng đá đỉnh cao, đôi khi chỉ vài phút thiếu tập trung cũng đủ để phá hỏng cả một kế hoạch được chuẩn bị kỹ lưỡng.
Với PSG, chiến thắng này không chỉ là chiếc cúp. Nó là thông điệp về chiều sâu, bản lĩnh và khả năng xoay chuyển cục diện. Và trên hết, đó là minh chứng rằng ở Paris, người hùng có thể xuất hiện từ những cái tên ít ai chờ đợi.
Khi Lee Kang-in tung cú sút làm rung mành lưới và Gonçalo Ramos bay người đánh đầu ở phút bù giờ, họ không chỉ ghi bàn - họ còn đánh dấu thời khắc mình bước ra khỏi cái bóng “phương án dự phòng” để trở thành biểu tượng của một chiến thắng sẽ còn được nhớ mãi.
Hà Trang