Năm 1935, Place du Marché, quảng trường trước chợ Đà Lạt, đổi tên thành khu Hòa Bình, tích hợp chợ Đà Lạt, rạp chiếu bóng và chợ đêm. Rạp Hòa Bình có quy mô lớn nhất Đà Lạt thời điểm đó, phía trái tập trung nhiều cửa hàng tạp hóa. Khu vực này được xem là trung tâm của Đà Lạt. Năm 2016, rạp ngừng hoạt động, phía trái của rạp vẫn được tận dụng để buôn bán đến nay, có thêm nhiều quầy cà phê, trà. Ảnh: Doi Kuro, Uyên Trinh.
Khoảng 20 năm sau, khu chợ mới (chợ Đà Lạt ngày nay) bắt đầu được xây dựng trên vùng đất sình lầy trồng xà lách. Chiếc cầu thang chính dẫn xuống vòng xoay và nhà lồng chợ vẫn giữ nguyên, hiện nằm bên cạnh tòa nhà Galaxy Tulip trên đường Nguyễn Thị Minh Khai (phường Xuân Hương - Đà Lạt). Ảnh: Wilbur E. Garrett, Uyên Trinh.
Vòng xoay Bưu điện Đà Lạt được chụp từ rạp chiếu bóng Ngọc Lan (cũ) khoảng năm 1970, khi đó còn trạm xăng Caltex. Thời điểm này, Đà Lạt ít phương tiện, người dân di chuyển chủ yếu bằng xe ngựa, xe đạp, sang hơn là xe lam, ôtô đầu tròn. Đường sá vắng bóng khách du lịch. Hiện tại, mỗi dịp cao điểm, vòng xoay này lại rơi vào tình trạng tắc nghẽn xe cộ. Ảnh: Blaine Jessee, Thành Đô.
Cà phê Tùng nằm tại khu Hòa Bình (phường Xuân Hương - Đà Lạt) được mở bởi ông Trần Đình Tùng, thuộc nhóm người Hà Nội vào Đà Lạt khoảng năm 1940. Các nghệ sĩ ưu tú của Đà Lạt và miền Nam thường tụ họp tại đây. Từ năm 2020, quán cà phê này trở thành điểm uống cà phê, ăn sữa chua quen thuộc của du khách. Không gian gần như nguyên vẹn từ ghế da đến bức tranh trên tường. Song, mặt tiền đã thay bằng bảng hiệu chữ nổi hiện đại. Ảnh: Cà phê Tùng, Đà Lạt Review.
Khoảng năm 1938, ga Đà Lạt khánh thành, trở thành điểm cuối của tuyến đường sắt răng cưa nối Tháp Chàm - Đà Lạt. Kiến trúc nhà ga mang đậm tính bản địa, mô phỏng 3 đỉnh của núi Langbiang và nhà rông Tây Nguyên. Hiện ga Đà Lạt chuyển đổi thành điểm tham quan với mức giá 50.000 đồng/vé, chỉ duy trì đoạn đường ray ngắn 7 km để vận hành các chuyến tàu hoài cổ đi về ga Trại Mát. Ảnh: Arela, Phan Tấn Lộc.
Khoảng năm 1950-1965, Đà Lạt nhìn từ trên cao còn nhiều mảng xanh, chưa nhường chỗ cho các công trình phục vụ du lịch, nhà ở. Thời điểm này, nhà hàng Thủy Tạ nổi tiếng được xây dựng trên mặt hồ Xuân Hương đã chuyển thành điểm bán thức ăn, cà phê phục vụ người dân. Sau này, vào buổi sáng, nhiều du khách vẫn lui tới nhà hàng này uống cà phê sớm, đạp vịt trên hồ. Ảnh: Bill Ronie’s, Duy Hiệu.
DaLat Palace Heritage là đại khách sạn được người Pháp xây dựng sớm nhất ở Đà Lạt, với ý định trang bị nơi đón tiếp du khách đầy đủ tiện nghi. Khách sạn khánh thành năm 1922, xây theo kiến trúc hiện đại kết hợp cổ điển với 3 tầng. Khuôn viên rộng hơn 40.000 m2, xung quanh là vườn hoa, thảm cỏ, rừng thông. Đến nay, sự đồ sộ và nội thất sang trọng của khách sạn vẫn khiến nhiều du khách lựa chọn nghỉ dưỡng. Ảnh: Charmbra, DaLat Palace.
Khoảng năm 1960, kiến trúc sư Ngô Viết Thụ đã thiết kế một cầu nối liền khu Hòa Bình đến lầu 2 của chợ Đà Lạt, sau này có thêm cầu thang dẫn lên tầng thượng. Hiện tại, chiếc cầu này trở thành điểm check-in "Hong Kong bên hông chợ Đà Lạt". Song, năm 2023, hai bên thành cầu được trang bị thêm khung sắt, chậu hoa, phần nào che khuất view đẹp phía sau khiến du khách tiếc nuối. Ảnh: Wilbur E. Garrett, Trần Minh Hiếu.
Hồ Xuân Hương năm 1960-1970 mang vẻ đẹp yên bình của Đà Lạt, nguyên là thung lũng có dòng suối Cam Ly chảy qua. Dù ngày nay đã xây dựng vỉa hè, nơi đây vẫn giữ lối đi bộ sát mép nước và hàng thông quen thuộc. Ảnh: Ihado, Huy Lâm.
Trong 9 tháng năm 2025, tổng khách đến Lâm Đồng đạt gần 15,3 triệu lượt khách, tăng 17,58% so với cùng kỳ năm 2024. Trong đó, khách quốc tế đạt 915.000 lượt, khách nội địa đạt 14,3 triệu lượt. Sau sáp nhập, TP Đà Lạt (cũ) cùng các xã, thị trấn xếp thành 5 phường mới, gồm Xuân Hương - Đà Lạt, Cam Ly - Đà Lạt, Lâm Viên - Đà Lạt, Xuân Trường - Đà Lạt và Lang Biang - Đà Lạt.
Trúc Hồ