Khủng hoảng cô đơn ở người trẻ

Khủng hoảng cô đơn ở người trẻ
2 giờ trướcBài gốc
Giới trẻ đối mặt với cảm giác cô đơn.
Thực trạng cô đơn ở người trẻ
Một nghiên cứu dài hạn về sức khỏe tâm thần thanh thiếu niên tại Đức (gồm 2 dự án BELLA và COPSY theo dõi hơn 5.000 trẻ trong suốt 20 năm) cho thấy, tỷ lệ cô đơn tăng đều theo thời gian. Trước đại dịch Covid-19, chỉ khoảng 9,5-14,3% trẻ cảm thấy cô đơn từ mức độ thỉnh thoảng đến thường xuyên. Khi đại dịch bùng phát, con số này tăng mạnh lên 34,6%, trong đó 41,2% nữ sinh và 28,1% nam sinh cho biết họ cảm thấy cô đơn. Đến năm 2024, tỷ lệ có giảm nhưng vẫn giữ ở mức 20,5%, cao hơn rõ rệt so với trước đại dịch.
Tại Nam Phi, nghiên cứu của Stein và cộng sự tại Khoa Tâm thần và Sức khỏe Tâm thần, Viện Thần kinh học, Đại học Cape Town (2025) với 122 thanh niên 17 - 24 tuổi ghi nhận tới 92,6% người tham gia trải nghiệm cô đơn ở mức trung bình đến cao. Điều gây ngạc nhiên là cô đơn không hề liên quan đến tình trạng nhiễm HIV từ khi sinh ra hay sử dụng chất kích thích, trái với suy đoán ban đầu của nhóm nghiên cứu. Thay vào đó, cô đơn gắn chặt với trầm cảm, lo âu, rối loạn stress sau sang chấn và mức độ kháng chịu thấp.
Tại Úc, dữ liệu Khảo sát Động thái Hộ gia đình, Thu nhập và Lao động (HILDA) trong giai đoạn 2022-2023 của Đại học Sydney cho thấy, 43% người trẻ từ 15 - 25 tuổi cảm thấy cô đơn. Trong số này, một phần tư trải nghiệm cô đơn theo từng giai đoạn, còn một phần bảy chịu cô đơn kéo dài ít nhất 2 năm. Những người cô đơn mạn tính có nguy cơ rơi vào khủng hoảng tâm lý nghiêm trọng cao gấp 7 lần nhóm không cô đơn.
Còn ở Ấn Độ, các bác sĩ tâm thần ghi nhận khoảng hai phần ba thanh niên cảm thấy cô đơn, và những người cô đơn có nguy cơ lo âu hoặc trầm cảm cao hơn 3,5 lần. Bác sĩ Tâm thần Neetu Tiwari (Bệnh viện và Trường Cao đẳng Y khoa NIIMS, Ấn Độ) cho biết, thanh thiếu niên hiện nay đang đối mặt với những áp lực chồng chất. Bà nhận định: “Kết nối kỹ thuật số ngày càng nhiều, nhưng kết nối cảm xúc thật lại ngày càng ít. Áp lực học tập, sự so sánh liên tục trên mạng xã hội, giấc ngủ bị xáo trộn và việc giảm tiếp xúc trực tiếp đang đẩy nhiều bạn trẻ vào tình trạng cô đơn kéo dài”.
Giải pháp toàn cầu trước khủng hoảng cô đơn
Trước tình trạng cô đơn gia tăng mạnh ở người trẻ, WHO kêu gọi các quốc gia xem sức khỏe xã hội, tức cảm giác được kết nối và thuộc về, quan trọng không kém sức khỏe thể chất và tinh thần. Tổng Giám đốc WHO Tedros Adhanom Ghebreyesus nhấn mạnh: “Chúng ta không thể tiếp tục xem nhẹ sự thiếu kết nối xã hội. Đây là mối đe dọa sức khỏe nghiêm trọng, ảnh hưởng đến mọi giai đoạn cuộc đời”.
Tại Úc, các chuyên gia thúc đẩy xây dựng Chiến lược quốc gia về cô đơn, huy động nhiều lĩnh vực như y tế, giáo dục, phúc lợi xã hội, doanh nghiệp và chính quyền địa phương cùng tham gia. Mục tiêu là nhận diện nhóm có nguy cơ cao, mở rộng các chương trình kết nối và giảm kỳ thị liên quan đến cô đơn. Trong khi đó, các nước Bắc Âu như Đan Mạch đã đầu tư mạnh vào các hoạt động cộng đồng, chiến dịch khuyến khích gặp gỡ trực tiếp và các mô hình nhóm nhỏ nhằm tăng sự gắn kết xã hội.
Trong trường học, môi trường gần gũi nhất với trẻ em và thanh thiếu niên, nghiên cứu BELLA và COPSY đề xuất, nhà trường cần tạo cảm giác được đón nhận và thuộc về cho học sinh, tổ chức thêm các hoạt động kết nối, dạy kỹ năng cảm xúc – xã hội và giảm kỳ thị đối với các em gặp khó khăn tâm lý. Sự phối hợp giữa nhà trường và dịch vụ tham vấn giúp phát hiện sớm những em dễ bị tổn thương và hỗ trợ kịp thời.
Các chuyên gia khuyến nghị, cha mẹ lắng nghe con không phán xét, đồng hành cùng con trong việc sử dụng mạng xã hội và khuyến khích con tham gia các hoạt động ngoài màn hình như thể thao, nghệ thuật hoặc sinh hoạt cộng đồng. Việc nhận biết những dấu hiệu như thu mình lại, mất ngủ hoặc thay đổi cảm xúc bất thường giúp ngăn chặn cô đơn chuyển thành khủng hoảng tinh thần.
Ở cấp độ bạn bè, nghiên cứu tại Nam Phi cho thấy, hỗ trợ đồng trang lứa là một trong những biện pháp hiệu quả nhất. Khi 92,6% thanh niên trong nghiên cứu trải nghiệm cô đơn ở mức trung bình đến cao, nhóm tác giả kêu gọi mở rộng các mô hình bạn bè hỗ trợ nhau thông qua nhóm chia sẻ, câu lạc bộ sở thích, nhóm kỹ năng sống hoặc trị liệu nhóm.
Nhiều quốc gia cũng đang thử nghiệm các mô hình can thiệp mới, điển hình như mô hình kết nối cộng đồng, đã triển khai tại Hàn Quốc, Anh và một số bang ở Mỹ. Theo đó, bác sĩ giới thiệu người trẻ tham gia các hoạt động cộng đồng như ca hát, kể chuyện, trồng cây, thể thao hoặc tình nguyện. WHO ghi nhận, mô hình này giúp tăng kết nối xã hội và giảm đáng kể cảm giác bị cô lập.
Công nghệ, nếu được sử dụng đúng cách, cũng có thể hỗ trợ người trẻ tìm lại kết nối. Những ứng dụng kết bạn, nhóm gặp gỡ theo sở thích hay không gian làm việc chung đang giúp nhiều bạn trẻ, đặc biệt là người chuyển chỗ ở, sống xa gia đình hoặc thuộc nhóm thiểu số, tìm được cộng đồng phù hợp.
Cô đơn ở người trẻ đang trở thành một khủng hoảng thực sự, tuy vậy, cô đơn hoàn toàn có thể được can thiệp nếu xã hội coi sức khỏe xã hội quan trọng như sức khỏe thể chất và tinh thần. Trong thời đại kết nối liên tục nhưng nhiều người vẫn cảm thấy lạc lõng, mỗi hành động nhỏ để lắng nghe và kết nối đều có thể mở ra những thay đổi tích cực.
Cô đơn đang tăng mạnh trong thế hệ trẻ toàn cầu và gắn liền với trầm cảm, lo âu và stress.
Hồng Nhung
Nguồn Đại Đoàn Kết : https://daidoanket.vn/khung-hoang-co-don-o-nguoi-tre.html