Năm 2024, thành công của phim Chị dâu về mặt doanh thu đã đưa tên Khương Ngọc vào “câu lạc bộ trăm tỷ” của điện ảnh Việt. Bốn giải thưởng lớn tại Liên hoan phim châu Á Đà Nẵng 2025 đã chính thức khẳng định tay nghề Khương Ngọc. Thành công đó cũng chính là áp lực cho bộ phim tiếp theo của Khương Ngọc: Cục vàng của ngoại (khởi chiếu tháng 10.2025).
Có phải sau những thử nghiệm với nhiều đề tài khác biệt, Khương Ngọc nhận ra đề tài gia đình bình dị sẽ dễ dàng chiếm lĩnh tình cảm khán giả?
Khi bắt đầu làm phim, tôi không nghĩ đến việc sẽ chiếm lĩnh được khán giả. Tôi chỉ muốn làm một dự án tốt, nhưng không thể phủ nhận rằng, cho tới bây giờ thì dòng phim gia đình, tình cảm dễ khiến khán giả đồng cảm nhất. Tôi đã chọn cách làm phim hơi khó so với những gì tôi đã từng làm. Những thứ khó đó không phải là những điều quá cao siêu mà là mình chọn làm những thứ quá đơn giản, đơn giản tới mức mọi người nghĩ không thể nào trở thành một bộ phim hay được.
Trong trường hợp Chị dâu, sự đơn giản cũng chính là cái khó, câu chuyện phim giới hạn trong bối cảnh và thời gian, mọi thứ chỉ diễn ra trong một ngày, trong một bối cảnh nhà từ đường.
Với Cục vàng của ngoại, tôi tiếp tục chọn bối cảnh là một xóm nhỏ ở Sài Gòn, ê kíp đã tái hiện từng bức tường vàng, chiếc cầu thang cũ, xe cà phê ven đường để đưa khán giả về miền ký ức. Khi chọn làm một bộ phim rất bình thường về bối cảnh, câu chuyện, mọi người nghĩ không thể nào hay được, nhưng nếu mình thành công thì đó là điều rất đáng giá. Ai nói gì thì tôi cũng có lối đi của mình, và rõ ràng là tôi đã nhận được trái ngọt khi gieo được một hạt giống tốt.
Vậy thì các bộ phim trước đó, không thành công lắm về doanh thu của anh, đã không có một hạt giống tốt?
Chúng cũng là những hạt giống tốt nhưng không được thu hoạch. Giống như một thiền sư đã nói, muốn hoa nở thì cần nhiều yếu tố chứ không phải chỉ là cành cây khỏe. Mỗi năm cây sẽ nở hoa khác nhau, không thể nào bắt năm nào cây cũng nở hoa thật to thật đẹp và được mọi người chưng trên kệ.
Với Cục vàng của ngoại, anh có chọn cách bám vào những mấu chốt tạo nên thành công của Chị dâu để tạo sự an toàn?
Chị dâu là một bộ phim khó làm, từ ý tưởng tới thời gian, bối cảnh và nhân vật cũng rất phức tạp. Sau khi làm một bộ phim mà bản thân đã ép chính mình vào một thế khó thì Cục vàng của ngoại ở một kiểu ngược lại. Tôi không buộc mình phải làm một bộ phim như Chị dâu thứ 2, đó không phải là đích đến của tôi. Nếu mình cứ bị ràng buộc vào những thành công cũ, cách làm cũ thì đó chính là việc tự giới hạn chính mình. Nếu thử nghiệm mới, lựa chọn mới, mình có sảy chân thì đó cũng là một điều hạnh phúc, vì mình được học hỏi. Tất nhiên, tôi cũng có cách đem lại sự an toàn cho nhà đầu tư. Với phim này, đâu đó khán giả cũng sẽ thấy nó cũng có “bộ gen” như của Chị dâu, nhưng thư giãn hơn.
Khi làm Chị dâu, tôi đặt ra một bài toán khó và tôi có nói với cộng sự rằng, nếu chúng ta làm cho khán giả quên đi chuyện đang coi phim mà hoàn toàn bị cuốn vào câu chuyện đang diễn ra thì mình sẽ thành công, doanh thu sẽ tốt. Đây là một định nghĩa, một cách đánh giá rất đúng với các bộ phim có tính đời. Với dòng phim nghệ thuật, làm để khán giả thưởng thức thì khán giả sẽ wow, trầm trồ. Còn với dòng phim có tính đời, nếu khán giả trầm trồ là thua, vì điều đó chứng tỏ khán giả không tham gia, không nhập tâm vào câu chuyện phim, không cảm thấy thật. Tôi tự đặt ra nhiệm vụ phải đưa khán giả vào trong bộ phim, thành như một nhân vật trong chính bối cảnh đó.
Hồng Đào và Việt Hương trong phim Cục vàng của ngoại.
Khương Ngọc có vẻ như là một kẻ lập dị trong showbiz Việt khi con đường anh đi, cách làm phim cũng đầy khác biệt...
Tôi từng nghĩ nếu mình cũng giống như bao người khác thì khả năng tồn tại của mình ra sao. Tôi từng là người không thích giao tiếp và người ta cũng ngại giao tiếp với mình. Tôi không có khả năng hòa đồng, tán gẫu, bắt chuyện, không biết cách hòa nhập với đám đông. Tôi tự hỏi liệu mình có tồn tại được lâu hay không. Nếu người ta không thích mình thì có tài năng cũng không nghĩa lý gì. Chính vì hiểu rõ bản thân nên tôi tự vạch ra con đường của mình: tự học nhạc, tự học cách làm phim, tự định hướng con đường làm đạo diễn, tự làm mọi thứ … để không bị lệ thuộc vào ai cả.
Làm thế nào để anh tính toán được sự dung hòa cảm xúc của khán giả và cái tôi của đạo diễn?
Khi làm phim, ai cũng có nghiên cứu, tính toán, tìm hiểu nhưng nếu tính được thì sẽ không có những bộ phim thất bại. Tôi nghĩ mình nên làm những gì thật nhất thì ai cũng có thể cảm được. Ở Cục vàng của ngoại, sẽ không giống Chị dâu, tôi không đặt ra tiêu chí để khán giả hòa vào câu chuyện phim mà là để khán giả trôi miên man về miền ký ức. Khán giả sẽ bắt gặp và nhớ lại mình đã từng là người như thế nào, lớn lên ra sao, ký ức đó bao lâu rồi mình không gặp lại. Có thể có người xem phim xong sẽ về lục lại những tấm hình xưa cũ để xem, về nói chuyện với bà với mẹ một chút. Cục vàng của ngoại là một từ rất thân thuộc với tất cả những người từng có bà hoặc những người bà có cháu, nghe nó vừa thân thương, êm ái, lại vừa có giá trị vật chất.
Trong bộ phim này, từng cảnh quay, từng nhân vật được phát triển từ ký ức thực của chính ê kíp và diễn viên. Chúng tôi đã hỏi mọi người trong ê kíp về những điều xưa cũ: bà từng ăn gì, nói gì, có những kỷ niệm nào. Những ký ức ấy đã trở thành chất liệu sống, làm nên linh hồn của bộ phim. Với chúng tôi, đây không chỉ là một bộ phim, mà là một công trình tình cảm, nơi mỗi thành viên trong ê kíp không chỉ đóng góp chuyên môn, mà còn gửi gắm cả ký ức và cảm xúc riêng, là hành trình mà cả tập thể đã cùng nhau trải qua từ những ngày đầu ấp ủ ý tưởng, đến từng buổi quay đầy rung cảm, từ bối cảnh dựng bằng ký ức đến cách diễn xuất được xây nên từ chính trải nghiệm cá nhân - người đã từng được bà nâng niu từ thuở nhỏ, từng là người đang, sắp làm bà.
Đạt được thành công rực rỡ ở tuổi 41 với tên gọi đạo diễn trăm tỷ, trước đó, anh có từng rơi vào đáy của cảm xúc khi sự nghiệp không phải lúc nào cũng dễ dàng?
Tôi may mắn đã không quá quằn quại, không đến nỗi mất tất cả. Có một điều chắc chắn là mình không thể nào ngay lập tức biến một trái xanh thành chín vàng nếu không có đủ thời gian. Mình chỉ biết im lặng và học, đặc biệt là những lúc đó tôi đã chọn tránh xa sự ồn ào của xã hội công nghệ, không động chạm vào nó. Nếu cứ mải cuốn theo những sự ồn ào bề nổi đó thì sẽ không có thời gian bồi bổ cho tinh thần của mình, trí lực của mình. Tôi tận dụng thời gian có tính toán để học hỏi. Tôi luôn tự nhủ nếu mình chưa tỏa sáng nghĩa là mình chưa đủ tốt, mình cần phải tốt hơn chứ không được phép oán trách cuộc đời.
Sau thành công của Chị dâu, anh mời các diễn viên tên tuổi vào phim có dễ dàng hơn không?
Tôi lại nghĩ rằng đôi khi sự dễ dàng có khiến mình tệ đi? Tôi vẫn cần lắm những gáo nước lạnh của anh em cộng sự trong nghề, của khán giả, của những người khác gu, khác góc nhìn để con đường tôi đi sắp tới bền vững hơn, rộng mở hơn.
Khương Ngọc nói về bộ phim Cục vàng của ngoại: “Mỗi nhân vật dù nhỏ bé đến đâu đều có giá trị và câu chuyện riêng. Từ những ngôi nhà cũ, góc hẻm thân quen, đến chiếc xe cà phê sáng chiều, tất cả cùng góp phần tạo nên một thế giới chan chứa tình người, nơi ai cũng được trân trọng”.
Phim thuộc thể loại tâm lý gia đình, xoay quanh mối quan hệ ba thế hệ: bà - mẹ - cháu, nhất là khai thác sâu sự hy sinh của người phụ nữ không chỉ dừng lại ở giai đoạn lắng lo cho con mà còn dang tay bao bọc, bảo vệ, chăm sóc thế hệ tiếp theo - cháu. Tính cách lo lắng, tính toán xa hơn “nếu chẳng may mình không còn nữa thì tụi nó sống sao” của người phụ nữ Việt cũng sẽ được đạo diễn Khương Ngọc khắc họa qua những tình tiết, hành động nhỏ trong phim.
Diễn viên: Việt Hương, Hồng Đào, Băng Di, Lê Khánh, Lâm Thanh Mỹ, NSƯT Hữu Châu, Tuấn Khải...
Phim khởi chiếu tại tất cả các cụm rạp trên toàn quốc từ 17.10.2025.
Bài: Trâm Anh - Ảnh: Đoàn phim cung cấp