Xét về hiệu quả thuế bất động sản, hầu hết các nước công nghiệp phát triển đều đạt mức thu trên 2% GDP. Trong đó Anh, Canada và Hoa Kỳ đạt xấp xỉ 3% GDP; Australia, Nhật Bản, Israel, Pháp đạt xấp xỉ 2,5% GDP; Trung Quốc, Thái Lan, Philippines đạt xấp xỉ 0,3% GDP.
Việc thực hiện các chính sách thuế đòi hỏi phải có sự kết hợp nhiều lựa chọn liên quan đến căn cứ tính thuế, đối tượng chịu thuế, mức thuế cụ thể. Kinh nghiệm từ nhiều quốc gia trên thế giới cho thấy, cách thức đánh thuế, cơ sở tính thuế và mức thuế suất được các quốc gia áp dụng cụ thể tùy thuộc vào mục đích của Nhà nước và điều kiện thực tế để đem lại nguồn thu cho ngân sách Nhà nước địa phương, điều tiết thu nhập của dân cư và đảm bảo công bằng trong xã hội.
Các quốc gia phát triển trên thế giới đã sử dụng thuế tài sản từ rất lâu và lựa chọn các cách thức đánh thuế tài sản khác nhau để thực hiện mục tiêu do Chính phủ đề ra. Theo một nghiên cứu về cách đánh thuế vào đất đai và tài sản đầu tư trên đất tại 122 quốc gia trên thế giới (gồm 33 nước châu Âu, 25 nước châu Á, 25 nước châu Phi, 7 nước châu Đại Dương, 32 nước châu Mỹ) như sau:
44 nước đánh thuế đất theo diện tích; 6 nước đánh thuế đất theo giá trị; 8 nước đánh thuế riêng biệt về đất và tài sản gắn liền với đất; 52 nước đánh thuế theo giá trị bất động sản gồm cả đất và tài sản gắn liền; 4 nước chỉ đánh thuế đối với tài sản gắn liền với đất mà không đánh thuế đất; 37 nước đánh thuế theo giá thuê đối với bất động sản;
Đồng thời, để thực hiện các mục đích điều tiết thu nhập, đảm bảo công bằng, chống đầu cơ và tăng cường hiệu quả sử dụng đất đai, các quốc gia sử dụng các loại thuế đánh trên giá trị tài sản, trên diện tích sử dụng đất hoặc đánh trên thời gian mua bán, chuyển nhượng tài sản, thuế đánh trên sở hữu nhiều tài sản, thuế đánh trên tài sản sử dụng không hiệu quả.
Mỹ Lan
Nguồn Hà Nội TV : https://hanoionline.vn/video/kinh-nghiem-dung-thue-dieu-chinh-thi-truong-bds-tren-the-gioi-281117.htm