Lặng ngắm viên ngọc Hàng Châu

Lặng ngắm viên ngọc Hàng Châu
7 giờ trướcBài gốc
Xuống ga Hàng Châu, tôi đến Hồ Tây - nơi đã được UNESCO công nhận Di sản Văn hóa Thế giới năm 2011. Nơi đây nổi tiếng với cảnh sắc tựa tranh thủy mặc, bốn mùa rực rỡ: xuân hoa đào, hè liễu rủ, thu lá vàng, đông sương phủ.
Tại ga tàu điện tốc độ cao Hàng Châu sau khi rời Thượng Hải, tôi hít một hơi thật sâu, cảm nhận được không khí dịu mát của sân ga này. Mà trời không mưa. Điểm đến đầu tiên ở Hàng Châu là Hồ Tây, nơi được xem như viên ngọc mê hoặc bao tâm hồn thi nhân, họa sĩ cả hàng ngàn năm nay.
Vẻ đẹp luôn hiện hữu
Từ trung tâm Hàng Châu, chỉ một quãng ngắn về phía … tây, Hồ Tây hiện ra trước mắt tôi. Dạo bước chậm rãi ven hồ, tôi hiểu vì sao nơi đây là nguồn cảm hứng bất tận cho nghệ thuật Trung Hoa.
Từ thời Đường, Tống, các thi hào như Bạch Cư Dị, Tô Đông Pha say đắm mà viết nên những áng thơ bất hủ ca ngợi vẻ đẹp nơi đây. Ngay cả những bức tranh thủy mặc tinh tế nhất cũng thường lấy cảnh sắc Hồ Tây làm đề tài với núi non, mặt nước, cây liễu rủ thướt tha, theo Kefen Wang, trong bài "Chinese Dance and Chinese Ballet History", China Art Press xuất bản năm 2002.
Nguồn cảm hứng bất tận cho nghệ thuật Trung Hoa
Ngày nay, vẻ đẹp ấy vẫn hiện hữu một cách sống động trong điện ảnh, âm nhạc và nhiếp ảnh - chủ yếu của Trung Quốc.
Lịch sử nghìn năm như hiển hiện quanh hồ. Tôi đến thăm Đền Nhạc Phi - nơi tưởng niệm vị anh hùng của người Trung Hoa. Đó cũng là nơi người được cho là đã hãm hại Nhạc Phi bị đúc tượng quỳ gối trước mộ được cho là của Nhạc Phi để người đời phỉ nhổ từ cả ba thế kỷ nay.
Chùa Linh Ẩn uy nghiêm với kiến trúc Phật giáo đặc trưng. Rồi Cầu Đoạn Kiều – nơi gắn liền với truyền thuyết tình yêu bi thương "Bạch Xà truyện" (Chuyện rắn trắng) giữa nàng Bạch Xà tu luyện thành người và chàng Hứa Tiên, càng khiến nơi đây thêm phần huyền ảo.
Tô Đê, một con đê xây từ thời Tống, là điểm ngắm cảnh tuyệt vời.
Đã từ lâu, nghe nói người Hàng Châu coi Hồ Tây như một phần máu thịt. Sáng sớm, họ tập thái cực quyền dưới tán cây, đi bộ ven hồ. Buổi chiều, các quán trà nhỏ đông vui người thưởng trà, ngắm cảnh.
Sống không gấp gáp
Cùng vợ, tôi cũng thử đi một chuyến du thuyền, lặng lẽ trôi trên mặt nước phẳng lặng, cảm nhận sự bình yên giữa lòng thành phố sầm uất này, khác hẳn nhịp sống gấp gáp thường ngày ở TPHCM.
Với diện tích khoảng 6,5 km², mặt hồ trong vắt phản chiếu bầu trời xanh với những ngọn đồi phủ cây xanh mướt bao quanh. Hồ được chia thành năm phần: Ngoại Hồ, Lý Hồ, Nhạc Hồ, Tây Lý Hồ và Tiểu Nam Hồ. Mỗi khu vực mang một vẻ đẹp riêng nhưng đều hài hòa đến lạ lùng, theo trang web của chính quyền Hàng Châu
Theo trang web của Bộ Du lịch Trung Quốc, Hồ Tây đẹp khác nhau qua bốn mùa: xuân với hoa đào rực rỡ, hè với liễu rủ xanh mơn mởn, thu với lá ngô đồng vàng óng và đông tĩnh lặng trong làn sương mỏng. Mỗi mùa lại thu hút hàng triệu du khách, góp một phần lớn vào kinh tế du lịch địa phương.
Tuy nhiên, sự nổi tiếng cũng mang đến thách thức. Tôi nhận thấy dấu hiệu của ô nhiễm và cả áp lực do đông khách. Chính quyền Hàng Châu đã và đang tiếp tục nỗ lực bảo tồn khu vực này: hạn chế xe cơ giới, tăng cường dọn vệ sinh và quy hoạch hợp lý, theo một bản tin của Tân Hoa Xã. Đây có thể là bài học về cân bằng giữa phát triển du lịch và bảo vệ môi trường mà TP HCM, với những danh thắng và nhiều kênh rạch, có thể tham khảo.
Rời Hồ Tây khi ánh vàng cam phủ lên mặt nước ở một số nơi, lòng tôi như lưu luyến. Chuyến đi này không chỉ là hành trình bình thường, mà còn là một cuộc khám phá vẻ đẹp tự nhiên - một phần nào là văn hóa - vượt thử thách của thời gian, xứng đáng là di sản cho cả nhân loại, chớ không riêng gì của Trung Quốc.
Bài và ảnh: NGỌC TRÂN
Nguồn NLĐ : https://nld.com.vn/lang-ngam-vien-ngoc-hang-chau-196250617093616817.htm