Loanh quanh xôi mặn Sài Gòn

Loanh quanh xôi mặn Sài Gòn
3 giờ trướcBài gốc
Món xôi mặn.
Xôi mặn chắc chắn phải có lớp pate nâu hồng mịn màng phủ lên, vài lát lạp xưởng đỏ và một quả trứng cút trắng, trên cùng là mỡ hành xanh. Tất cả nổi bật trên nền nếp màu trắng được bọc bởi lá chuối nõn nà. Bây giờ tôi tả vậy vì nó hằn sâu trong trí nhớ rất rõ, từng chi tiết một. Vì lúc đó sớm mai mà được cầm gói xôi mặn trên tay lòng đã hội hè hân hoan lắm.
Mấy ngày nay ngán bánh mì với cơm chiên, tôi tìm xôi mặn. Chạy xe vòng vòng khu bán hàng rong là có ngay xe bán bánh mì thường kèm món xôi mặn. Mang về mở ra thì hỡi ôi không có cái miếng lạp xưởng đỏ thơm, pate thì nhão, chả lụa lạt nhách, vậy là coi như chưa ăn, nhưng vẫn ăn no vì phải ăn để còn có sức làm việc.
Sáng hôm sau nhất định phải tìm mua món xôi mặn có lạp xưởng, vòng quanh Phú Nhuận với quận 3, lần này cẩn thận vô hàng nào cũng hỏi xôi mặn có lạp xưởng không. Có đến năm quán lắc đầu. Lòng buồn quá chẳng lẽ xuống quận 5, đang vòng vòng quận 3, quận 1 (các quận cũ) thì nhớ hàng xôi nổi tiếng Bùi Thị Xuân liền chạy tới. Mới 8 giờ, vô nói cho gói xôi mặn, bạn trẻ trả lời giờ chỉ còn có xôi lá cẩm thôi. Định quay đi thì chợt nhớ mới hỏi lại, xôi mặn ở đây có lạp xưởng không em? - Dạ, không chị.
“Kỳ quá ta”, tôi thầm nhủ, quán xôi lớn nhất nhì quận 1 này, món xôi mặn không có lạp xưởng. Hay trí nhớ của tôi bị lỗi?
Quay lại đường Võ Văn Tần, đi ngang một khúc đông đông người bán hàng rong, thấy một cái xe để tên Xôi mặn, mừng quá chạy lại nhìn vô xe tìm… lạp xưởng, nhìn kỹ hóa ra thấy một tô lạp xưởng cắt nhỏ, có chút thất vọng nhưng nghĩ giờ đi tìm nữa thì mình có quá cố chấp chăng? Bèn hỏi chị bán xôi tại sao lại không phải lạp xưởng xắt lát mà lại cắt nhỏ. Chị nói cắt nhỏ ăn ngon hơn, tụi nhỏ nó cũng thích cắt nhỏ như vầy, tụi nó đi học nên phải nuốt vội, đâu có thời gian nhai, và người già cũng ưa nữa. Nếu đã vì trẻ em và người già thì tôi còn cố chấp làm gì nữa.
Chị nói em cứ thử đi ngon lắm. Tôi gật đầu. Chị lấy hộp nhựa, múc miếng xôi trắng bỏ vô, chị múc một muống pate đã được chị trộn chung với mỡ hành nhìn thơm ngon phết lên. Rồi chị bỏ chả lụa cắt sợi, gà xé sợi, lại có tép khô với một muỗng lạp xưởng cắt hột lựu, trên cùng là rắc thêm chà bông và hành phi. Hộp xôi 15.000 đồng, nhìn topping hơi bị nhiều. Tôi tìm đến một quán cà phê vỉa hè ăn sáng và uống ly cà phê rồi tranh thủ đi làm.
Ăn hộp xôi mặn đúng là khá ngon vì thực phẩm tươi mới. Tôi là một tín đồ của pate nên ăn bánh mì phải phết pate và món xôi mặn tôi thích từ nhỏ chính là vì có lớp pate. Tuy nhiên về sau này có vài hàng quán để pate cả ngày, dễ đau bụng nên nhiều người đã từ bỏ ăn bánh mì phết pate với bơ như trước kia. Còn tôi thì nhất định phải có nên nếu mua ở quán lạ tôi thường nhìn vào dĩa pate để định hình trước đã, nếu thấy nó có “vấn đề” là rời quán ngay.
Nhưng pate của chị bán xôi mặn thì tôi chắc chắn chị tự làm hàng ngày vì nó mềm, mịn và thơm, trộn hành hoa đã được phi vô là một cách “chế” rất đạt vì nó làm tăng độ béo và thơm của pate. Các topping khác chị bỏ vô cũng hợp lý nhưng với tôi, xôi mặn phải có lạp xưởng và lạp xưởng xắt lát mới chịu. Vì tôi thuộc loại thích “cắn”. Ăn có nghĩa là cắn, nhai, ngậm và nuốt. Cũng như uống có nghĩa là hớp (một ngụm), ngậm (để thấm) và nuốt. Những động tác đó đều có ý nghĩa của nó. Muốn thẩm thấu phong vị cuộc đời dù chỉ là một món ăn đơn giản hay uống ly nước lọc đều cần có từng bước căn bản như thế. Cho nên tôi hiếm khi dùng ống hút để uống bất kỳ loại nước nào, và khi ăn thì tôi phải cắn trước mới ăn.
Lẽ thường tôi không ăn sáng vì muốn thực hành ăn ngày một bữa chính thôi. Nhưng vì cuối năm nhiều việc, tôi lại đang dưỡng sức nên cần uống thêm thuốc bổ, mà muốn uống thuốc thì phải ăn, lại mới nghe tin bà chị nhà báo cương cường của tôi vừa phải nhập viện vì suy kiệt do không ăn uống đầy đủ, rối loạn dẫn truyền tim, một chứng bệnh do không đủ chất nên không có chất dẫn truyền máu lên tim có khả năng dẫn đến đột quỵ.
Viết món xôi mặn chỉ để nói rằng nếu có chiều chuộng mình thì cũng tùy hoàn cảnh mà chiều, tùy môi trường mà sống. Cứ khăng khăng đòi phải y như xưa với lại phóng chiếu đến tương lai sẽ mất mát, lụi tàn… thì ăn mất ngon. Món xôi mặn, với tôi vẫn thần thánh, nhất là mấy miếng lạp xưởng thơm.
Thái Thảo
Nguồn Saigon Times : https://thesaigontimes.vn/loanh-quanh-xoi-man-sai-gon/