Hơn 5 năm gắn bó với nơi này, điều dưỡng viên Lê Thu Huyền hiểu rõ từng căn phòng, từng gương mặt, từng thói quen của các thương binh. Mỗi ngày, chị và đồng nghiệp cần mẫn thực hiện các công việc chăm sóc sức khỏe, từ thay băng, tiêm thuốc, truyền dịch, cắt chỉ đến xông tiểu, hỗ trợ ăn uống... “Thấy chúng tôi đến, các bác vui lắm. Có bác vừa mở cửa đã rôm rả kể hôm nay ăn món gì, ai đến thăm... Những mẩu chuyện đời thường ấy nghe hoài không chán”, chị Huyền tâm sự.
Căn phòng nhỏ của thương binh Nguyễn Thanh Ruyện nằm trong Trung tâm Điều dưỡng thương binh Duy Tiên.
Phần lớn thương binh ở đây tuổi đã cao, mang nhiều di chứng do chiến tranh để lại, thường xuyên đau nhức, mệt mỏi khiến không ít người trở nên khó tính, dễ cáu gắt. “Những lúc như vậy, đội ngũ y tế luôn phải giữ thái độ bình tĩnh, chăm sóc một cách cẩn trọng và ân cần. Nghĩ đến việc các bác đã hy sinh cả tuổi trẻ và một phần cơ thể để đất nước được hòa bình, chúng tôi càng có thêm động lực để nỗ lực hơn. Đó không chỉ là công việc mà còn là cách chúng tôi bày tỏ lòng biết ơn sâu sắc của mình”, chị Huyền chia sẻ.
Nơi đây không chỉ là cơ sở chăm sóc sức khỏe mà còn là mái nhà đối với nhiều thương binh nặng. Ông Nguyễn Thanh Ruyện, thương binh hạng 1/4, mất sức lao động 97%, đang sống cùng gia đình tại căn phòng nhỏ phía cuối dãy khuôn viên Trung tâm, tâm sự: “Tôi bị chấn thương cột sống từ năm 1978 khi đang làm nhiệm vụ tại chiến trường Tây Nam. Từ đó đến nay, chiếc xe 3 bánh trở thành người bạn đồng hành, giúp tôi di chuyển trong sinh hoạt hằng ngày”.
Dù cuộc sống sinh hoạt gặp nhiều khó khăn nhưng ông Ruyện vẫn cho rằng mình là người may mắn vì có vợ, con, có các cháu và một mái ấm nhỏ ngay trong Trung tâm. “So với trước kia, điều kiện sống tại Trung tâm nay đã cải thiện rõ rệt. Các phòng ở đều được trang bị đầy đủ tiện nghi như giường đệm, điều hòa, ti vi, bàn ghế... Công tác chăm sóc sức khỏe cũng luôn được cán bộ Trung tâm quan tâm chu đáo, từ thăm khám định kỳ đến điều trị bệnh. Thế nhưng điều tôi trân quý nhất không nằm ở vật chất mà chính là tình cảm của đội ngũ cán bộ nơi đây. Hằng ngày đều có người đến thăm hỏi, động viên, trò chuyện với chúng tôi. Chính sự gần gũi, sẻ chia ấy giúp tôi cảm thấy được quan tâm, được tiếp thêm sức mạnh để sống vui, sống khỏe”, ông Ruyện cười nói.
Với những nỗ lực bền bỉ trong suốt nhiều năm qua, Trung tâm Điều dưỡng thương binh Duy Tiên vinh dự nhận nhiều bằng khen, cờ thi đua cùng nhiều huân chương, huy chương. Nhưng có lẽ, phần thưởng cao quý nhất chính là niềm tin yêu, là nụ cười ấm áp và ánh mắt hiền từ của những người từng đi qua chiến tranh, nay đang lặng lẽ sống trọn những năm tháng cuối đời trong sự chăm sóc trọn tình vẹn nghĩa của các cán bộ tại Trung tâm Điều dưỡng thương binh Duy Tiên.