Tối thứ Năm này, Espanyol sẽ gặp Atletic Lleida ở Copa del Rey. Với Manolo Gonzalez, đó không chỉ là một trận cúp. Đó là cuộc hẹn với một “thế giới” mà ông hiểu rõ từ gốc rễ, nơi HLV của Lleida, Gabri Garcia, mô tả: “Chúng tôi đến từ vực sâu.” Ba mươi năm trước, Gonzalez khởi hành từ Badalona với vô lăng xe buýt Tusa; hôm nay, ông dẫn dắt một đội bóng đang đứng thứ 5 ở La Liga.
Hành trình 30 năm: từ bóng đá phủi lên sân khấu lớn
“Hôm nay bạn là John Travolta, ngày hôm sau bạn lại là Manolo Gonzalez.” Câu nói nửa đùa nửa thật phản chiếu con đường khắc nghiệt của ông: từ giải hạng 6 đến La Liga, dừng ở mọi “trạm đỗ” của bóng đá Tây Ban Nha. Tháng 3 năm ngoái, một HLV chưa từng cầm quân chuyên nghiệp bất ngờ được Espanyol trao ghế nóng. Bất ngờ ấy được trả bằng ba thập kỷ lao động bền bỉ.
Manolo Gonzalez, một "người bình thường" đã có một hành trình phi thường.
Một tay lái xe buýt và canh bạc nghề nghiệp
Sự nghiệp huấn luyện của Gonzalez không trải hoa hồng. Ông kể: “Tôi sẽ thức dậy lúc 5 giờ sáng, lái xe theo tuyến, kết thúc ca làm việc vào khoảng 4 giờ chiều, đi huấn luyện, và về nhà lúc 8 giờ tối. Khi tôi học lấy bằng HLV, tôi đã phải làm ca đêm.”
Năm 2018, ông xin nghỉ không lương để theo đuổi nghiệp cầm quân toàn thời gian: “Đó là khoảnh khắc mà, với sự ủng hộ của gia đình, bạn phải đánh cược: ‘Tôi sẽ trở thành một HLV’.” Từ một cầu thủ chỉ đủ sức chơi hạng Ba, Gonzalez đã chọn con đường khác: xây dựng bản thân thành HLV, leo từng bậc thang nhỏ nhất của hệ thống bóng đá Tây Ban Nha.
Manolo đã trải qua mọi cấp độ của bóng đá
Espanyol đặt cược và chuỗi 12 trận bất bại
Thời điểm bước ngoặt đến khi Espanyol, lúc ấy chơi ở giải hạng hai, sa thải hai HLV và đối mặt nguy cơ không thể thăng hạng – một rủi ro tài chính lớn với đội bóng vùng Catalunya. “BLĐ sẽ không chọn tôi đâu… Nhưng họ đã hỏi liệu tôi có nghĩ mình đủ khả năng không, và tôi đã nói: ‘Được thôi’,” Gonzalez nhớ lại.
Ông tiếp quản 12 trận cuối, không thua trận nào và đưa Espanyol trở lại La Liga qua vòng play-off. Thành công ấy chưa đảm bảo tương lai, nhưng đủ để khẳng định: một lựa chọn dũng cảm có thể tạo ra một lộ trình mới cho cả đội bóng lẫn HLV.
Các cầu thủ Espanyol ăn mừng cùng HLV của họ sau khi giành quyền thăng hạng La Liga.
Chiến lược của một “người bình thường”: kỷ luật, chi tiết, và niềm vui
Gonzalez thừa nhận: “Khi đến đây, cảm giác như tôi chưa từng làm HLV bao giờ. Thực ra tôi đã huấn luyện rất lâu rồi.” Sự lâu bền ấy thể hiện ở những chi tiết không màu mè: ông vẫn dùng một bài tập phạt góc từ thời hạng 6. “Nó vẫn hiệu quả đấy thôi,” ông nói. Triết lý đơn giản nhưng nhất quán: giữ lại niềm vui bóng đá trên một sân khấu không còn là trò chơi, và xây dựng một tập thể thi đấu vì đam mê hơn là biểu diễn.
Giờ đây, việc chạm trán Real Madrid, Barcelona hay khóa chặt những cái tên như Lamine Yamal, Mbappe là công việc thường ngày của HLV 46 tuổi. Ông tránh xa hào nhoáng truyền thông, giữ thẳng thắn và hài hước, đồng thời trân trọng cảm giác háo hức trước mỗi buổi làm việc: “Ngày nào tôi không còn cảm giác đó nữa… thì tôi sẽ dừng lại.”
Tác động tức thời và phía trước
Espanyol hiện đứng thứ 5 tại La Liga. Trước mắt, họ bước vào Copa del Rey và sẽ gặp Atletic Lleida vào tối thứ Năm. Gabri Garcia, HLV của Lleida, nói về đối thủ của mình bằng sự thấu hiểu từ đáy hệ thống: “Tôi biết Manolo vì chúng tôi đã đối đầu với nhau… Chúng tôi đến từ vực sâu.”
Với Espanyol, mỗi trận đấu lúc này là một nấc kiểm tra khác cho câu chuyện thăng tiến cấp số nhân của Gonzalez – từ buồng lái xe buýt đến đường pitch La Liga, nhưng vẫn giữ nguyên sự thuần khiết ban đầu của bóng đá mà ông theo đuổi.
Thống kê chọn lọc
30 năm làm nghề huấn luyện, khởi đầu từ hạng 6 Tây Ban Nha.
 12 trận cuối mùa không thua, thăng hạng qua play-off cùng Espanyol.
 Lịch làm việc trước đây: 5 giờ sáng lái xe; 4 giờ chiều kết thúc ca; 8 giờ tối kết thúc buổi huấn luyện.
 Năm 2018: nghỉ không lương để theo nghiệp HLV toàn thời gian.
 Hiện tại: Espanyol đứng thứ 5 La Liga, chuẩn bị gặp Atletic Lleida ở Copa del Rey.
Dấu mốc sự nghiệp
CTVX