Cái bóng của Sir Alex
Khoảng cách với khu vực giành vé Champions League là 14 điểm, hơn nhóm xuống hạng 16 điểm, đó là vị trí của MU trên bảng xếp hạng Premier League hiện nay.
Nỗi đau mới nhất là việc bị loại khỏi FA Cup. MU chỉ còn Europa League để cứu vãn mùa giải tệ nhất lịch sử.
Ruben Amorim bất lực khi MU thua ở FA Cup. Ảnh: PA
Cho đến thời điểm hiện tại, những gì diễn ra một lần nữa cho thấy vấn đề của MU không phải David Moyes, Ryan Giggs, Louis van Gaal, Jose Mourinho, Ole Gunnar Solskjaer, Michael Carrick, Ralf Rangnick, Erik ten Hag, Ruud van Nistelrooy hay Ruben Amorim.
Vấn đề của CLB giàu thành tích nhất bóng đá Anh chính là bản thân MU.
Cái bóng của Sir Alex Ferguson lớn đến mức có người bắt đầu chỉ ra rằng ông là người đầu tiên phải chịu trách nhiệm cho sự suy tàn của MU.
Cựu tiền đạo Gary Lineker lên tiếng: “Nếu nhìn vào Liverpool hiện tại, họ có một HLV mới là Arne Slot, người phản ánh cách Jurgen Klopp rời đi và để lại cho CLB nền tảng thực sự tốt.
Có lẽ điều đó đã không xảy ra vào cuối thời kỳ của Sir Alex Ferguson. Tôi biết CLB vô địch Premier League mùa đó (2012/13), nhưng đó không phải là đội ngũ mạnh nhất của ông ấy, và nhiều cầu thủ lớn đang ở giai đoạn cuối sự nghiệp”.
Tháng 11/2024, Ruben Amorim từ bỏ dự án thành công ở Sporting Lisbon, với sự kỳ vọng trở thành vị cứu tinh của một dự án, và một CLB đang trôi dạt.
Thực tế không như vậy. Ruben Amorim khẳng định muốn “xây dựng một thứ gì đó tồn tại lâu hơn bất kỳ danh hiệu nào trong mùa giải này”, nhưng thực tế là các con số của ông không cải thiện so với người tiền nhiệm Erik ten Hag.
Ten Hag bị sa thải với khoản bồi thường khổng lồ chỉ vài tháng sau khi gia hạn hợp đồng, nhưng có 2 danh hiệu trong tay. Amorim chỉ giành 15 điểm trong 15 trận đầu tiên ở Premier League.
Cái bóng của Sir Alex quá lớn. Ảnh: Imago
Chính Amorim từng buột miệng thừa nhận rằng đây là “phiên bản MU tệ nhất trong lịch sử”.
Hy vọng cuối cùng
Vị trí thứ 8 mùa trước là thứ hạng thấp nhất của MU trong kỷ nguyên Premier League. Nhờ giành FA Cup mà Quỷ đỏ dự cúp châu Âu mùa này.
Bây giờ, Europa League trở thành chiếc phao cứu sinh cuối cùng mà MU có thể bám vào. Trước tiên, để đi tiếp, họ cần kết quả tốt trên sân Sociedad (0h45 ngày 7/3).
“Mọi người coi Europa League là giải đấu duy nhất chúng tôi có thể giành chiến thắng, cùng với cơ hội dự Champions League, nhưng thành thật mà nói, tôi nghĩ chúng tôi có những thứ lớn hơn để nghĩ đến”, Amorim nói trước lượt đi vòng 1/8 với Sociedad.
Ông lập luận: “Tôi biết điều này nghe có vẻ lạ, nhưng đó là thứ chúng tôi đang cố gắng xây dựng ở đây, thứ sẽ quan trọng hơn việc giành một danh hiệu vào lúc này”.
MU đang trải qua cuộc khủng hoảng toàn diện. Từ sân cỏ đến văn phòng, hầu như không có gì hoạt động hiệu quả. CLB trở thành cỗ máy nghiền nát các HLV, cầu thủ và thậm chí cả những nhà điều hành.
Cùng với việc sa thải Ten Hag, Dan Ashworth cũng rời ghế GĐTT chỉ sau 4 tháng làm việc. Ngoài ra, bản hợp đồng 96 triệu euro là Antony vừa bị đẩy sang Betis…
Trong 3 mùa gần nhất, MU đều chi hơn 200 triệu euro chuyển nhượng, nhưng hầu như không có bản hợp đồng nào thành công.
Old Trafford, được mệnh danh “Nhà hát của những giấc mơ”, trở thành sân khấu để các đối thủ lấy điểm. SVĐ bị dột nát theo đúng nghĩa đen.
MU chỉ còn Europa League để níu kéo hy vọng. Ảnh: Imago
Cuộc khủng hoảng thể thao dẫn đến khủng hoảng thể chế và kinh tế thậm chí còn nghiêm trọng hơn.
Sir Jim Ratcliffe, chủ sở hữu của INEOS và đồng sở hữu MU, không còn cách nào khác ngoài việc đưa ra kế hoạch cắt giảm mạnh để “cải thiện tính bền vững tài chính và hiệu quả hoạt động của CLB”.
Những biện pháp này bắt đầu bằng việc “sa thải” Sir Alex Ferguson khỏi vị trí đại sứ toàn cầu, tiếp đó sa thải 450 nhân viên, đóng cửa căng tin và thay đổi khẩu phần ăn của nhân viên ở Carrington.
“Trong 10 năm qua, MU dần suy tàn. Điều duy nhất CLB cần là cố gắng nhất quán với những gì họ làm, dù là với HLV, quy trình tuyển dụng”, Wayne Rooney lên tiếng.
Rooney kết luận: “MU không có cấu trúc phù hợp, không có kế hoạch dài hạn để xây dựng lối chơi, phong cách, bản sắc... Sau đó, một HLV mới đến và muốn có lối chơi riêng, như chúng ta đang thấy bây giờ. Mỗi khi tiến lên một chút, họ lại tự phá hủy”.
Ngọc Huy