Trong kỷ nguyên số, nơi mọi dòng chảy thông tin đều được phóng đại và lan tỏa chỉ trong tích tắc, khán giả không còn đơn thuần là những “người xem” thụ động. Họ trở thành trung tâm quyền lực, nắm trong tay khả năng định đoạt hình ảnh nghệ sĩ cũng như số phận của một thương hiệu. Câu chuyện tranh cãi xoay quanh rapper Negav và thương hiệu D. những ngày qua là minh chứng rõ nét cho xu hướng này.
Nếu như trước đây, thương hiệu và nghệ sĩ thường chủ động định hình dư luận thông qua truyền thông một chiều, thì nay, chỉ một làn sóng phản ứng trên mạng xã hội cũng có thể đảo ngược cục diện. Trường hợp thương hiệu D. hợp tác với rapper Negav hôm 10/8 cho thấy điều đó. Chỉ sau vài ngày công bố, chiến dịch đã bị cuốn vào vòng xoáy chỉ trích dữ dội. Những bài đăng phản đối lan truyền với tốc độ chóng mặt, biến một chiến lược quảng bá thành cuộc khủng hoảng truyền thông thực sự.
Đáng chú ý, sức ép này không cần đến hàng triệu tiếng nói, mà đôi khi chỉ bắt đầu từ vài chục cá nhân, nhưng nhờ tính kết nối cộng đồng, nó nhanh chóng bùng phát thành một “cơn bão” không thể kiểm soát.
Hành động tẩy chay, vốn trước kia được xem như sự phản ứng đơn lẻ, nay trở thành công cụ quyền lực mềm của số đông. Người tiêu dùng sẵn sàng ngừng mua sản phẩm, hủy theo dõi hoặc công khai chỉ trích khi cảm thấy giá trị thương hiệu hay nghệ sĩ đi ngược lại chuẩn mực mà họ tin tưởng. Trong vụ Negav, những vấn đề liên quan đến đời tư và hình ảnh của nghệ sĩ này được cộng đồng soi chiếu gay gắt, cho rằng mâu thuẫn với thông điệp nhân văn mà thương hiệu D. quảng bá.
Hệ quả là chỉ sau chưa đầy 24 giờ làn sóng phẫn nộ nổ ra, thương hiệu buộc phải liên tục ra hai thông cáo, thừa nhận sai sót và cam kết điều chỉnh chiến lược. Đây là minh chứng rõ ràng rằng sự lựa chọn của khán giả có thể tác động trực tiếp đến quyết định của doanh nghiệp.
Cách phản ứng khẩn trương của thương hiệu D., xin lỗi tối 17/8, rồi đến trưa 18/8 tiếp tục ra thông cáo bổ sung cho thấy sức ép dư luận buộc doanh nghiệp không thể phớt lờ. Trong kỷ nguyên số, việc “chậm một nhịp” có thể khiến khủng hoảng vượt khỏi tầm kiểm soát.
Đáng nói hơn, không chỉ dừng lại ở việc xin lỗi, thương hiệu này còn thừa nhận cần loại bỏ yếu tố cảm tính trong ra quyết định, thắt chặt quy trình và cam kết minh bạch hơn với cộng đồng. Đây không chỉ là động thái “dập lửa” tạm thời, mà còn là lời cảnh tỉnh cho toàn bộ thị trường: thương hiệu nào coi nhẹ sức mạnh phản hồi từ khán giả sẽ phải trả giá bằng uy tín và doanh thu.
Khán giả không chỉ dừng lại ở việc phản đối một cá nhân nghệ sĩ. Điều họ thực sự chất vấn là sự đồng nhất giữa thông điệp thương hiệu và hành động thực tế của đối tác. Khi nghệ sĩ vướng lùm xùm trái ngược với giá trị mà thương hiệu tuyên truyền, sự phản kháng lập tức xuất hiện.
Điều này cho thấy, trong kỷ nguyên số, hình ảnh nghệ sĩ không còn là yếu tố trang trí cho chiến dịch quảng bá, mà trở thành “tấm gương” phản chiếu niềm tin xã hội. Nếu có sự lệch pha, khán giả sẽ ngay lập tức soi chiếu và buộc cả hai bên phải điều chỉnh.
Từ vụ việc của Negav và thương hiệu D., có thể rút ra một số thông điệp quan trọng:
-Rà soát đối tác kỹ lưỡng: Các thương hiệu cần xây dựng bộ tiêu chí rõ ràng, đảm bảo nghệ sĩ đại diện phù hợp với giá trị cốt lõi, thay vì chạy theo độ nổi tiếng nhất thời.
-Đối thoại sớm với cộng đồng: Mọi quyết định cần cân nhắc đến phản ứng xã hội, không để yếu tố cảm tính cá nhân chi phối.
-Quy trình phê duyệt nhiều tầng: Kiểm soát rủi ro hình ảnh, có phản biện độc lập và đánh giá minh bạch trước khi triển khai.
-Chủ động thay vì chỉ phản ứng: Khi khủng hoảng xảy ra, sự minh bạch, thành thật và nhanh nhạy là yếu tố giúp thương hiệu lấy lại niềm tin công chúng.
Trong xã hội kết nối từng giây từng phút, khán giả chính là “người cầm cân nảy mực” của thương hiệu và nghệ sĩ. Họ không chỉ tiêu thụ sản phẩm hay nội dung, mà còn trực tiếp tham gia định hình hình ảnh, thậm chí buộc các bên phải thay đổi chiến lược. Quyền lực mềm này, nếu được sử dụng đúng, sẽ giúp tạo ra một cộng đồng văn minh, công bằng và trách nhiệm hơn.
Thương hiệu và nghệ sĩ nào biết lắng nghe, tôn trọng khán giả và hành động minh bạch sẽ không chỉ vượt qua khủng hoảng, mà còn có cơ hội củng cố vị thế bền vững trong kỷ nguyên số.