Ngày mới bên phá Tam Giang

Ngày mới bên phá Tam Giang
6 giờ trướcBài gốc
Từng là vùng bị biệt lập, phía đông phá Tam Giang giờ đây được khơi thông phát triển
Từng bước đô thị hóa
Ngày trước, phía bờ đông phá Tam Giang như một cõi tách biệt. Muốn từ trung tâm thành phố Huế xuống các xã ven biển bằng xe, người ta phải đi vòng qua tận cầu Vân Trình, hành trình ngót trăm cây số để vượt qua chưa đầy 20km đường chim bay. Ông Nguyễn Văn Mễ, nguyên Chủ tịch UBND tỉnh Thừa Thiên Huế (nay là TP. Huế) vẫn nhớ như in: “Có chuyến công tác chỉ cần họp 30 phút, nhưng đi lại mất cả ngày, đặc biệt là vào những tháng mưa dầm, lạnh buốt. Phía bên kia phá như một thế giới khác”.
Trong ký ức người dân, ánh sáng trong ngày là “tài sản” quý giá vì khi mặt trời khuất bóng, mọi sinh hoạt lặng câm bởi mãi đến cuối thập niên 90, ánh điện đầu tiên mới vượt phá về tới bờ đông. Những bóng đèn sợi đốt chập chờn, nhưng rực rỡ như phép màu. Từ ánh đèn dầu leo lét, từng mái nhà dọc bờ phá sáng lên trong đêm, như một “dải ngân hà mỏng manh”.
Rồi những cây cầu mọc lên: Hòa Xuân, Tam Giang (cầu Ca Cút)... nối nhịp đôi bờ, đưa vùng đất “vừa biển, vừa phá” gần lại với trung tâm. Giao thông đã khai thông tiềm năng, đánh thức giấc ngủ dài của những làng chài ven phá. Hệ thống hạ tầng giao thông được xem như “mạch máu” đã tạo nên sự bứt phá ngoạn mục. Không chỉ là phương tiện đi lại, mà còn là cầu nối tri thức, kinh tế, cơ hội và khơi thông khát vọng đổi đời cho cư dân vùng chân phá.
Từ một vùng thuần nông, thuần ngư, Phong Hải, Quảng Công, Quảng Ngạn (địa danh khi chưa sáp nhập thành phường chung) đã biết đến khái niệm homestay, cà phê ven đầm, du lịch cộng đồng, du lịch biển. Giữa cồn cát năm xưa, từng là bãi cát cháy chân trong trưa hè, nay mọc lên những nhà hàng hải sản, khu nghỉ dưỡng, không gian check-in mới.
Vào mỗi chiều cuối tuần, từng đoàn xe nối đuôi từ Huế, Đà Nẵng, thậm chí cả Hà Nội, TP. Hồ Chí Minh tìm về. Họ ngồi trên những chiếc chòi tre ven phá, nhâm nhi cà phê, thưởng thức hải sản tươi rói và lặng im ngắm mặt trời đỏ sẫm lặn xuống giữa lòng nước lặng. Hay ngồi trên những bãi biển cát mịn màng, ngồi tựa vai nhau và nghe tiếng sóng vỗ về.
Chị Hằng, người con địa phương từng rời quê đi làm ăn gần 15 năm, nay quay về mở homestay, nhà hàng. Tươi cười vì hôm nay khách về đông, chị bảo: “Ngày trước, quê nghèo đến mức con cái chỉ mong đi thật xa. Nay thì khác rồi. Tôi về đây để khởi nghiệp, để viết lại giấc mơ trên chính mảnh đất của cha ông mình”.
Cách đó không xa, homestay “Làng Cát” của anh Nguyễn Thái Hoài vừa khai trương. Homestay nằm giữa đồi dương, nhìn ra mặt phá, là kết quả của cả một đời tích cóp. “Du khách ngày càng đông, mà nơi lưu trú còn ít. Vợ chồng tôi đánh liều đầu tư. Mong một ngày, khách sẽ ở lại lâu hơn. Không chỉ để ngắm hoàng hôn, mà để hiểu và yêu vùng đất này như chúng tôi”, anh Hoài kỳ vọng.
Hoàng hôn trên phá Tam Giang
Cho một tương lai mới
Trên nền cát mặn năm xưa, nay không chỉ là sự sống, mà là sự khởi đầu. Đó là lý do 3 địa phương ven phá Tam Giang là Quảng Công, Quảng Ngạn và Phong Hải được hợp nhất, mang tên gọi mới: Phường Phong Quảng. Cái tên vừa gói ghém bản sắc truyền thống, vừa mở ra khát vọng đô thị hóa gắn với sinh thái, biển và đầm phá.
Ông Hoàng Văn Sửu, Phó Chủ tịch UBND phường khẳng định: “Phong Quảng không chỉ là một quyết định hành chính. Đó là sự kết nối, là dịp để cư dân hai vùng phá - biển vốn biệt lập nay hội nhập, hòa mình trong một bản giao hưởng văn hóa, từ lễ hội bả trạo đến cầu ngư, từ đình làng đến làng nghề...”.
Tôi trở lại quê nhà vào một chiều hè. Đứng bên phá Tam Giang, trước mắt tôi không còn là làng quê tĩnh mịch. Tuyến Quốc lộ 49B mở rộng, cây cầu mới bắc qua cửa biển Thuận An đã dần hình thành. Trên bờ, các dãy nhà nghỉ, quán hải sản nhộn nhịp, ánh đèn vàng rải đều như chòm sao soi bóng nước. Không còn là ranh giới của tất bật, hoàng hôn giờ là khoảng lặng của thưởng thức. Là lúc người dân ngồi bên quán nhỏ, khách du lịch ngả lưng sau một ngày khám phá, và mặt trời lặng lẽ trôi xuống giữa làn nước phá phẳng lặng như gương.
Một vùng đất từng nghèo khó, nay được định hướng là cửa ngõ kinh tế phía bắc TP. Huế, nơi quy hoạch đô thị biển, đầm phá được đặt lên bàn chiến lược. Cầu vượt cửa biển Thuận An sắp hoàn thành và trong tương lai, cầu Vĩnh Tu cũng sẽ không còn là giấc mơ. Với hạ tầng đồng bộ và định hướng bài bản, vùng đất này đang cất cánh, không ồn ào, không vội vã, nhưng vững chãi và đầy hy vọng.
Để hiện thực hóa khát vọng ấy, Phong Quảng cần có chiến lược phát triển kinh tế - xã hội, tận dụng đúng lợi thế từ biển và đầm phá. Ông Đỗ Ngọc Cơ, Chủ tịch Hội Lữ hành thành phố Huế cho rằng, Phong Quảng cần đa dạng hóa các loại hình du lịch ven biển - đầm phá. Không chỉ dừng lại ở homestay và dịch vụ ăn uống, mà cần xây dựng các tour trải nghiệm chuyên biệt như: “Một ngày làm ngư dân”, du khách theo thuyền đi giăng lưới, câu cá, kéo nò; du lịch lễ hội và làng nghề, phục dựng lễ cầu ngư, lễ bả trạo, kết hợp tham quan làng đóng ghe, làm nước mắm; phát triển du lịch đêm, như tổ chức tour câu cá đêm, chụp ảnh hoàng hôn, bình minh theo mùa; thiết lập các điểm check-in sinh thái, văn hóa...
Tận dụng diện tích mặt nước đầm phá, Phong Quảng cần phát triển nuôi tôm, cá đối, cá mú, hàu bằng mô hình tuần hoàn nước sạch, hạn chế dịch bệnh. Kêu gọi đầu tư trại giống và xưởng chế biến hải sản tại chỗ, tạo giá trị gia tăng và việc làm cho cư dân địa phương. Nâng cấp bến ghe, cầu tàu cho du lịch sinh thái và vận chuyển thủy sản. Đầu tư hệ thống đường ven biển, ven phá kết nối liên xã, liên vùng để dễ dàng luân chuyển hàng hóa, dịch vụ. Việc xây dựng thương hiệu “Hải sản sạch Phong Quảng” gắn với truy xuất nguồn gốc và OCOP địa phương cũng cần được tính từ bây giờ.
Với định hướng và giải pháp đồng bộ, hy vọng Phong Quảng có thể dần chuyển mình từ một “vùng trũng” phát triển trở thành trung tâm kinh tế sinh thái ven biển - đầm phá ở phía bắc TP. Huế. Một địa phương không chỉ có cảnh đẹp, mà còn có sinh kế bền vững, văn hóa đặc sắc và bản sắc riêng biệt.
Và khi đó, mỗi chiều hoàng hôn bên phá Tam Giang không chỉ là thời khắc đẹp, mà là lời minh chứng cho một vùng đất đang vươn mình giữa ánh sáng đổi thay.
Quang Sang
Nguồn Thừa Thiên Huế : https://huengaynay.vn/doi-song/ngay-moi-ben-pha-tam-giang-156691.html