Theo quy định, khi tổ chức tín dụng thu giữ tài sản bảo đảm là nhà ở duy nhất của người vay đã được xác nhận, chứng minh theo đúng trình tự - ngân hàng có trách nhiệm trích một khoản tiền từ chi phí xử lý tài sản để hỗ trợ người vay. Mức hỗ trợ tương đương 12 tháng lương, tính theo mức lương tối thiểu hiện hành, nhằm giúp người bị thu giữ tài sản có điều kiện ổn định cuộc sống và duy trì các chi phí sinh hoạt cơ bản.
Trường hợp tài sản bị thu giữ là công cụ lao động chủ yếu hoặc duy nhất của người vay, nhưng không hình thành từ vốn vay, tổ chức tín dụng cũng phải trích khoản hỗ trợ tương ứng 6 tháng lương tối thiểu. Quy định này hướng đến mục tiêu giúp người vay duy trì khả năng lao động, sản xuất và tái thiết sinh kế sau khi tài sản bị xử lý.
Ngân hàng Nhà nước cho biết, việc ban hành nghị định nhằm xây dựng cơ chế xử lý nợ xấu theo hướng hài hòa lợi ích giữa bên vay và bên cho vay, hạn chế tối đa tác động tiêu cực đến đời sống sinh hoạt, sản xuất, kinh doanh của người dân. Cách tiếp cận mới nhấn mạnh yếu tố trách nhiệm xã hội trong hoạt động tín dụng, đồng thời bảo đảm tính nghiêm minh trong xử lý nợ.
Bên cạnh đó, nghị định cũng tiếp tục khẳng định nguyên tắc cơ bản của pháp luật dân sự, theo đó các cá nhân, tổ chức được tự do, tự nguyện xác lập, thực hiện và chấm dứt quyền, nghĩa vụ dân sự trên cơ sở thỏa thuận hợp pháp, minh bạch và bình đẳng.
Quy định mới được kỳ vọng sẽ góp phần nâng cao tính kỷ cương trong xử lý tài sản bảo đảm, đồng thời tăng cường mạng lưới an sinh cho người vay trong các tình huống rủi ro, qua đó tạo nền tảng cho hệ thống tài chính - ngân hàng phát triển bền vững hơn.
Văn Hùng