Người bạn chân thành nhất!

Người bạn chân thành nhất!
8 giờ trướcBài gốc
Bạn là chiếc máy tính đầu tiên tôi sử dụng để giải những bài toán lập trình. Ảnh: Tuấn Kiệt.
Bạn máy tính của tôi ơi!
Cho dù sau này tôi có sử dụng bao nhiêu máy tính khác đi chăng nữa thì bạn sẽ vẫn luôn in đậm trong kí ức của tôi. Bởi vì bạn chính là chiếc máy tính đã nâng những bước chân đầu tiên trong con đường hiện thực hóa giấc mơ của tôi.
Bạn đã rời khỏi xưởng sản xuất máy tính của Dell và đến với tôi vào ngày 18/4/2018, tức là chỉ ba tháng sau chiến tích Á quân U23 châu Á của đội tuyển bóng đá quốc gia làm nức lòng người hâm mộ Việt Nam.
Kể ra bạn đến với tôi cũng là một sự ngẫu nhiên: Chiếc máy tính “lão làng” 9 năm tuổi (tính đến thời điểm đó) của mẹ tôi bỗng nhiên quyết tâm đình công, vì thế, mẹ phải mua chiếc máy tính mới. Mẹ đã đến siêu thị Nguyễn Kim, dạo quanh đủ mọi thể loại máy tính, và may mắn làm sao, bạn đã là người được chọn.
Khi ấy, bạn cũng là một chiếc máy tính có thể gọi là tối tân đấy! Những linh kiện của bạn hầu như đều là hàng mới nhất, “xịn xò” nhất. Này nhé: Hệ điều hành Windows 10 phiên bản mới nhất, CPU Intel Core i5 thế hệ thứ 7 nằm trong hàng ngũ những chiếc CPU mạnh nhất của Intel vào thời điểm đó, ổ cứng HDD 1GB thoải mái lưu trữ dữ liệu.
Còn thêm nữa nhé, bàn phím của bạn rất dễ gõ, tránh bị gõ nhầm phím và chống được nước, điều không có trong “cụ” máy tính của mẹ tôi. Vào những năm đầu tiên, bạn hoạt động khá ổn định, đủ sức cùng mẹ tôi làm việc, thay thế cho chiếc máy tính già đã ngừng hoạt động.
Nhưng có lẽ vì khối lượng công việc của mẹ tôi lớn quá nên lâu dần bạn cũng không thể kham nổi. Pin dần dần bị chai đi, khiến cho thời gian bạn phục vụ cho mẹ tôi cứ thế giảm dần xuống.
Những tài liệu của mẹ tôi tăng dần lên theo cấp số nhân, và qua từng ngày, công việc của bạn cũng trở nên nặng nề hơn. Bạn vừa phải lo toan sắp xếp dữ liệu trong ổ cứng sao cho hợp lí, lại còn vừa phải thực hiện những yêu cầu mà mẹ tôi đưa vào từ bàn phím hoặc chuột.
Ngoài đời thực, tôi mà phải làm nặng nhọc như vậy có lẽ tôi đã biểu tình đình công rồi đấy! Nhưng bạn vẫn tận tụy, cố gắng xử lí dữ liệu nhanh nhất có thể. Kể cả khi khỏe mạnh hay lúc ốm đau – đó là khi bạn bị virus từ các trang mạng Internet tấn công, bạn vẫn luôn làm việc với tinh thần tận tụy. Và tuy có chậm đôi chút, nhưng bạn chẳng bao giờ đình công cả!
Một trong những thành tích đáng khâm phục nhất của bạn chính là khi giúp mẹ tôi chỉnh sửa ảnh thẻ cho anh tôi. Bạn biết đấy, phần mềm chỉnh sửa ảnh Adobe Photoshop trung bình sử dụng tới 1,5 GB dung lượng RAM, tức là gần một nửa dung lượng RAM của bạn rồi.
Tuy công việc nặng nề là như vậy, nhưng bạn vẫn cố gắng thu xếp sao cho mẹ tôi không gặp bất cứ cản trở nào trong việc chỉnh sửa ảnh, chẳng hạn như giật lag hay phần mềm thoát ra giữa chừng.
Và nhờ bạn, mẹ tôi đã thành công trong việc chỉnh sửa ảnh thẻ cho anh tôi mà không cần tới sự trợ giúp của các cửa hàng chụp ảnh và rửa ảnh. Bạn đã giúp mẹ tôi tiết kiệm, tuy một số tiền nhỏ, cùng với thời gian chờ đợi khoảng 2 – 3 ngày thôi, nhưng người xưa cũng có câu: Tích tiểu thành đại!
Năm nay bạn đã bước sang tuổi thứ 7 rồi đấy. Ảnh: Tuấn Kiệt.
Tôi rất quý bạn, vì bạn là chiếc máy tính đầu tiên tôi sử dụng để giải những bài toán lập trình. Trong suốt thời gian học lớp 6 trực tuyến, hễ có thời gian rảnh là tôi lại tiếp tục giải những bài toán và dần dần sau đó là thi những kỳ thi lập trình trực tuyến.
Bạn luôn tạo cho tôi cảm giác thoải mái nhất có thể. Nhưng, giữa bạn với tôi lại tồn tại một kỉ niệm buồn: Bạn đã bị ốm nặng, còn nghiêm trọng hơn nhiều so với mấy con virus vớ vẩn kia! Chả là hôm ấy, tôi vừa học online vừa làm bài lập trình. Có lẽ hôm đó tôi phải dùng bạn tới gần nửa ngày chỉ để học online rồi.
Mà bạn cũng như tôi thôi, bạn cũng cần được nghỉ ngơi. Không được nghỉ ngơi, bạn sẽ bị vắt kiệt sức lực và ốm nặng. Và khi tôi chuẩn bị tắt mọi phần mềm để có thể cho bạn nằm nghỉ một giấc dài, thì bạn bất ngờ “xỉu ngang”: Bạn không phản hồi những yêu cầu của tôi qua bàn phím và chuột.
Rồi cái gì đến cũng phải đến, bạn đã hoàn toàn kiệt sức và ốm một cú “nặng” ra trò đấy! Ổ cứng lưu trữ dữ liệu của bạn đã bị hỏng do tôi thực hiện quá nhiều thao tác, khiến cho mẹ tôi phải mất tới gần 2 triệu đồng mới có thể làm bạn khỏi ốm được. Ôi, nếu hôm đó tôi biết thương bạn một chút thì có lẽ sự cố đó sẽ không xảy ra và bạn sẽ không bị chắp vá như bây giờ.
Sau vụ bạn ốm nặng đó, tôi đã bắt đầu quan tâm hơn tới sức khỏe của bạn. Khi dùng ứng dụng, tôi vẫn luôn để chừa ra một khoảng thừa RAM và CPU nhất định để bạn có thể dễ dàng làm việc hơn. Mẹ tôi cũng đã mua một bạn máy tính khác về nhà, chia sẻ công việc với bạn. Tôi phải làm mọi biện pháp đề phòng, chứ nếu bạn lại lăn ra ốm nữa thì tôi phải ân hận tới ngàn lần!
Bây giờ, tôi chỉ mong bạn có thể tiếp tục sống khỏe, để lại tiếp tục cùng tôi giải những bài toán lập trình và tận hưởng niềm vui khi được giải toán. Năm nay, bạn đã bước sang tuổi thứ 7 rồi đấy, tôi cũng chỉ mong bạn tiếp tục đồng hành cùng tôi thêm hai ba năm nữa thôi, rồi sau đó tôi sẽ cho bạn về hưu, an nhàn tĩnh dưỡng nhé!
Chúc bạn luôn mạnh khỏe!
Lê Tuấn Kiệt (Lớp 9A, Trường THPT chuyên Hà Nội - Amsterdam)
Nguồn GD&TĐ : https://giaoducthoidai.vn/nguoi-ban-chan-thanh-nhat-post715244.html