Chăm chút, tỉ mỉ cho mỗi sản phẩm thủ công
Với anh Hoàng Anh Tuấn, chủ tiệm đồ da thủ công UpLeather, hành trình 13 năm gắn bó với nghề bắt đầu chỉ bằng một sở thích. Ban đầu, Tuấn tự làm dây đeo máy ảnh để phục vụ thú vui chụp ảnh của mình. Sản phẩm được bạn bè yêu thích, đặt mua… đã thổi vào anh một ý tưởng và niềm đam mê đồ da.
Cột mốc đáng nhớ nhất với anh Tuấn là năm 2015, khi có cơ hội sang Nhật tham gia chương trình trải nghiệm tại một công ty sản xuất đồ da. Bất ngờ thay, sản phẩm của Tuấn được đánh giá rất cao. Thậm chí, anh còn nhận được lời mời làm việc lâu dài.
“Đến khi về nước, mình nghĩ, người Nhật yêu thích đồ mình làm, thì tại sao mình không phát triển ngành nghề này tại quê hương?”. Quyết định từ bỏ công việc thiết kế đồ họa ổn định, anh dấn thân hoàn toàn vào con đường làm đồ da thủ công. Với sự tỉ mỉ, tinh tế, các sản phẩm của UpLeather nhanh chóng được cộng đồng yêu đồ da trong và ngoài nước chú ý. Tuy nhiên, thực tế cho thấy, khách hàng chủ yếu vẫn là du khách và người ngoại tỉnh. Với thói quen tiêu dùng ở Huế, mức giá của các sản phẩm thủ công thường bị xem là “cao”, khiến nhiều thương hiệu khó mở rộng tệp khách hàng ngay tại quê nhà.
Không ít người trẻ Huế làm handmade chọn cách giữ một công việc ổn định khác để đảm bảo thu nhập, coi handmade như một “nghề phụ”, làm vì đam mê. Nhưng “phụ” không có nghĩa là làm qua loa. Mỗi món đồ đều được chăm chút từng chi tiết, mang trong mình nhiệt huyết, kỹ năng và cả câu chuyện của người thợ. Điểm đặc biệt của đồ handmade là tính độc bản, không sản phẩm nào hoàn toàn giống sản phẩm nào. Khách mua một món đồ thủ công không chỉ để sử dụng, mà còn để sưu tầm, trân trọng giá trị lao động thủ công và kỹ thuật tinh xảo. Một số sản phẩm còn mang giá trị văn hóa rõ nét, chẳng hạn phụ kiện với hoa văn đặc trưng của Cố đô Huế, hay những chiếc nón, bộ trang phục làm từ nguyên liệu địa phương.
Chủ tiệm đồ da thủ công UpLeather cho biết, khách hàng hiện nay đã cởi mở hơn với sản phẩm handmade, không còn “ngại” thử những kiểu dáng mới hay chất liệu lạ. “Điều mình thấy vui nhất là người trẻ Huế bắt đầu tự tin chọn những món đồ được làm ngay tại Huế, chứ không chỉ chuộng hàng nhập. Và việc khách hàng sử dụng sản phẩm chính là cách giới thiệu, quảng bá thiết thực nhất cho thương hiệu thủ công của Huế.
Anh Tuấn cũng cho rằng, để phát triển bền vững, các brand handmade cần giữ chất lượng ổn định và tìm cách kể câu chuyện thương hiệu thật rõ ràng, để khách hàng hiểu và yêu hơn sản phẩm họ mua. Còn anh Đặng Công Bằng, chủ shop áo quần handmade Tiệm Chỉ thì nhận xét: “Làm handmade ở Huế không chỉ là bán sản phẩm, mà là cách mình kể câu chuyện của thành phố này qua từng món đồ. Mỗi đường kim, mũi chỉ đều gắn với một phần ký ức và văn hóa Huế”.
Khi Huế trở thành thành phố trực thuộc Trung ương thứ 6 của cả nước, du lịch thu hút nhiều hơn lượng khách về Huế trải nghiệm cảnh quan thiên nhiên, kinh thành cổ kính, những món ăn đặc trưng cũng như các lễ hội, sự kiện văn hóa được diễn ra thường xuyên. Điều này cũng kéo theo việc lượng khách hàng cho các cửa hàng thủ công mỹ nghệ, quà lưu niệm nhỏ lẻ ở Huế nhiều hơn. Bên cạnh đó, các phiên chợ đồ handmade cũng diễn ra dày dặn hơn tại những địa điểm du lịch, như trên tuyến đường đi bộ ven sông Hương, ở không gian Le Cercle, Sống Center...
Tại một phiên chợ handmade bên bờ sông Hương, chị Nguyễn Thu Hà, du khách đến từ TP. Hồ Chí Minh trong lần đầu trải nghiệm mua sắm các sản phẩm thủ công Huế chia sẻ: “Tôi bất ngờ vì sản phẩm ở đây vừa đẹp vừa tinh tế, lại mang đậm nét văn hóa Huế. Có những món tưởng đơn giản như túi vải hay móc khóa, nhưng nhìn kỹ mới thấy từng đường may, từng chi tiết đều rất tỉ mỉ. Tôi mua vài món để tặng bạn bè, vừa là quà lưu niệm, vừa để bạn bè, người thân cảm nhận được sự khéo léo của người Huế”.
Nhờ vậy, những người theo cuộc chơi thủ công tại Huế càng thêm tin tưởng với sản phẩm của mình, với đam mê của bản thân. Đó cũng là động lực để họ cố gắng làm sao để những “đứa con tinh thần” của mình tốt hơn, đẹp hơn, để những món đồ thủ công “Made in Huế” được sinh ra từ bàn tay cùng sự đam mê, tiếp tục được trao đi cùng sự lan tỏa một nét đẹp văn hóa của Cố đô.
Phạm Phước Châu