Áp phích phim ‘Nữ sĩ còn đó’.
Bộ phim không đi theo hướng hùng tráng, cũng không lặp lại những khuôn mẫu về hình tượng nữ anh hùng Võ Thị Sáu. Thay vào đó, tác phẩm chọn cách tiếp cận lịch sử bằng sự tối giản, tĩnh lặng và… câu hỏi.
Không tái hiện, mà đối thoại với lịch sử
Điểm nổi bật nhất của Nữ sĩ còn đó là nó không cố gắng “dựng lại” quá khứ. Bộ phim không tràn ngập các đại cảnh, không kể một câu chuyện đầy đủ từ đầu đến cuối về cuộc đời Võ Thị Sáu. Thay vào đó, nó mở ra những mảnh ghép - những khoảnh khắc ngắn nhưng nặng ký, đủ để khán giả cảm nhận khoảng cách giữa lịch sử và hiện tại.
Đạo diễn An An từng chia sẻ: “Tôi không làm phim để tái hiện chị Sáu. Tôi làm để hỏi: Nếu chị Sáu còn đứng đây, chị sẽ nói gì với chúng ta?”
Câu hỏi ấy khiến bộ phim vượt khỏi phạm vi một tác phẩm nghệ thuật để trở thành cuộc đối thoại giữa thế hệ hôm nay và ký ức của dân tộc.
Đạo diễn An An và Phó đạo diễn Lâm Thảo.
Giữ ký ức sống động theo cách không giáo điều
Thay vì biến Võ Thị Sáu thành một biểu tượng xa vời, Nữ sĩ còn đó đặt cô vào vị trí gần gũi hơn: một cô gái 17 tuổi với ánh mắt vừa kiên định vừa run rẩy. Chính lựa chọn này làm nổi bật tính nhân văn và chiều sâu lịch sử.
Trong điện ảnh Việt, nhiều phim lịch sử thường nhấn mạnh chiến công, đôi khi vô tình làm nhân vật trở nên siêu thực. Nhưng An An chọn con đường ngược lại: Kéo nhân vật xuống gần mặt đất để khán giả thấy rằng, những con người đã làm nên lịch sử không phải vì họ là siêu anh hùng, mà vì họ là những người rất thật, dám vượt qua nỗi sợ rất thật.
Một cảnh trong phim ‘Nữ sĩ còn đó’.
Sự tối giản và khoảng trống
Nữ sĩ còn đó nổi bật bởi cách sử dụng hình ảnh tối giản: khung cảnh tĩnh, ánh sáng mờ, lời thoại ít. Khoảng trống trong phim không phải sự thiếu hụt mà là dụng ý - khoảng trống để khán giả tự lấp đầy bằng cảm xúc và suy nghĩ của chính mình.
Điều này vô tình đưa tác phẩm đến gần hơn với phong cách điện ảnh nghệ thuật quốc tế: không áp đặt thông điệp, mà tạo ra một không gian để người xem đối thoại.
Diễn viên Kim Trinh đóng vai Võ Thị Sáu trong phim ‘Nữ sĩ còn đó’.
Một lời nhắc, không phải một bài học
Giá trị lớn nhất của Nữ sĩ còn đó - sản phẩm của Công ty TNHH FGG Việt Nam nằm ở chỗ không cố dạy dỗ hay hô khẩu hiệu. Thay vào đó, bộ phim chỉ lặng lẽ nhắc nhở rằng, lịch sử không phải là những trang sách đóng kín mà là một mạch sống cần được giữ ấm mỗi ngày.
Khi khán giả bước ra khỏi màn hình, họ không chỉ nhớ về Võ Thị Sáu, mà còn buộc phải tự hỏi: “Tinh thần của chị còn đó. Còn chúng ta thì sao?”
Linh Linh