Phạm nhân có quyền và nghĩa vụ gì?

Phạm nhân có quyền và nghĩa vụ gì?
5 giờ trướcBài gốc
Tháng này, đã đến 23 rồi mà chưa thấy mẹ vào nên P thấy lo lắng, bồn chồn, định bụng đến hết ngày nay không thấy mẹ lên thì P sẽ xin phép cán bộ quản giáo cho gọi điện về hỏi thăm tình hình gia đình vì tháng này P cũng chưa liên lạc điện thoại lần nào. Đến khoảng 11 giờ trưa thì thấy nữ quản giáo X, đến gọi báo:
Quản giáo X: Phạm nhân Hoàng Thị P, có người nhà đến thăm.
P: Dạ, có em ạ. Cám ơn cán bộ ạ.
Nói rồi, P nhanh chóng đứng lên đi theo quản giáo X đến nhà thăm gặp phạm nhân. Vừa thấy bà B, P vội lên tiếng:
P: Mẹ, mẹ có khỏe không? Con đang lo nhà có chuyện nên mẹ nên thăm con muộn.
Bà B: Không, không có chuyện gì nghiệm trọng cả đâu con. Chả là mấy hôm nay thời tiết thay đổi, bệnh cũ của bố con lại tái phát, không đi lại được nên mẹ phải thu xếp... Đây, mẹ mang cho con ít ruốc gà, lạc rang húng lìu...
P: Mẹ, con xin lỗi bố mẹ. Tại con nên giờ bố mẹ vẫn phải vất vả, không được an nhàn nghỉ ngơi như mọi người. Giá như ngày ấy con nghe lời bố mẹ thì giờ đây đã... Con, con xin lỗi bố mẹ.
Bà B: Thôi, không sao. Hôm nay bố con cũng đã đỡ nhiều, cũng đòi cùng mẹ vào thăm con vì mấy tháng nay chưa có gặp con. Nhưng vì phải đưa đón hai đứa bé nên mẹ bảo để tháng sau.
P: Dạ, thế các cháu ở nhà vẫn ngoan chứ mẹ.
Bà B: Ừ, các cháu ngoan. Hôm trước, mẹ có gặp cô giáo H. Cô nói con Thái L rất có năng khiếu ngoại ngữ, nhất là tiếng Anh, có triển vọng thi vào lớp chuyên của Trường X, gia đình nên đầu tư thêm. Nhưng giờ nhà mình làm gì có tiền cho nó học thêm.
P: Con biết. Con sẽ cố gắng cải tạo thật tốt để sớm về phụng dưỡng bố mẹ, nuôi nấng hai cháu cho nên người. Mà hôm trước, con gửi tiền về, mẹ đã nhận được chưa?
Bà B: Chưa, mà tiền nào hả con? Con trong tù thì lấy đâu ra tiền mà gửi về cho mẹ? Thôi, con thương mẹ, thương bố, thương hai đứa trẻ mà tu tâm tu chí cải tạo, không phải lo gì ở nhà, bố mẹ còn gắng được.
P: Không mẹ, đây là tiền chi trả một phần công trực tiếp tham gia lao động sản xuất tại trại mẹ ạ.
Bà B: Con đừng dối mẹ. Từ thuở cha sinh mẹ đẻ đến giờ, mẹ chỉ thấy người nhà mang tiền, mang đồ vào cho phạm nhân chứ làm gì có chuyện phạm nhân gởi tiền về hả con. Thôi, con trót lấy của ai thì trả người ta đi. Mẹ không cần đâu.
P: Kìa mẹ, khi được thông báo nhận tiền con cũng ngỡ ngàng, không tin đó là sự thật. Nhưng đúng là như vậy. Mẹ không tin, để con nhờ cán bộ đến giải thích.
Vừa nói đến đây, P thoáng nhìn thấy cán bộ M đi qua liền chạy đến gọi:
P: Dạ, thưa cán bộ. Em có chút việc xin nhờ cán bộ giúp ạ.
Quản giáo M: Vâng, chị cứ trình bày.
P: Dạ, thưa, chả là...
Quản giáo M: Được rồi.
Nói rồi, hai người tiến lại chỗ bà B.
Quản giáo M: Cháu chào bác B.
Bà B: Vâng, xin chào cô.
Quản giáo M: Cháu thấy, P có nói về việc gửi tiền về cho gia đình. Đúng đấy bác B ạ, đây là số tiền chính đáng từ công sức lao động của P và cháu là người trực tiếp làm thủ tục chuyển tiền cho bác. Chắc một, hai hôm nữa gia đình sẽ nhận được thôi ạ.
Bà B: Lại có chuyện ngược vậy sao cô?
Quản giáo M: Ngược là ngược thế nào hả bác. Chúng cháu đang thực hiện đúng quy định pháp luật của nhà nước đấy chứ. Theo quy định tại Điều 27, khoản 1 Điều 32 Luật thi hành án hình sự năm 2019, thì phạm nhân có quyền và nghĩa vụ lao động, học tập, học nghề theo quy định. Trường hợp phạm nhân lao động thêm giờ hoặc lao động trong ngày nghỉ thì được nghỉ bù hoặc được bồi dưỡng bằng tiền, hiện vật. Cũng tại khoản 1 Điều 34 của Luật này thì kết quả lao động của phạm nhân sau khi trừ các chi phí hợp lý được để sử dụng bổ sung mức ăn cho phạm nhân; Lập Quỹ hòa nhập cộng đồng để chi hỗ trợ cho phạm nhân khi chấp hành xong án phạt tù; Bổ sung vào quỹ phúc lợi, khen thưởng của trại giam; Chi hỗ trợ đầu tư trở lại cho trại giam phục vụ việc tổ chức lao động, giáo dục, dạy nghề cho phạm nhân; nâng cao tay nghề cho phạm nhân chuẩn bị chấp hành xong án phạt tù; và Chi trả một phần công lao động cho phạm nhân trực tiếp tham gia lao động sản xuất; chi hỗ trợ cho phạm nhân bị tai nạn lao động. Thời gian qua, P đã rất tích cực, chăm chỉ lao động và số tiền 1.000.000 đồng gửi về cho gia đình là số tiền lao động chân chính của P. Bác có thể yên tâm khi nhận số tiền này.
Nghe đến đây, bà B trong lòng tràn đầy vui sướng, hạnh phúc khi thấy đứa con gái duy nhất của ông bà đã biết nghĩ, biết thành tâm hối cải. Niềm vui này của bà thể hiện rõ trên nét mặt, bà nói:
Bà B: Thật vậy không cô? Tôi không mơ đấy chứ? Cô đánh tôi cái nào?
Quản giáo M: Không mơ đâu bác. Đây, bác thấy thật chưa? (Vừa nói, chị M vừa hai tay cầm tay bà B và bấm nhẹ.)
Bà B: Dạ, tôi hạnh phúc quá cô ạ. Đây có lẽ là ngày hạnh phúc nhất trong suốt 12 năm qua của tôi. Con bé đã hoàn lương, đã hối cải, giờ tôi có nhắm mắt xuôi tay cũng thấy an lòng rồi cô ạ. (Vừa nói, bà B vừa xúc động, rưng rưng nước mắt, hai tay vẫn nắm tay chị M).
P: Kìa mẹ. Con không cho mẹ nói gở vậy đâu.
Quản giáo M: Bà phải sống đến ngày đón P mãn hạn tù chứ. Nếu cải tạo tốt, P còn được xem xét, đề nghị Chủ tịch nước đặc xá hoặc tha tù trước thời hạn ấy chứ.
Bà B: Thật vậy không cô?
Quản giáo M: Vâng, đó là chính sách nhân đạo của Đảng và Nhà nước ta, khuyến khích người chấp hành án phạt tù tích cực học tập, cải tạo để sớm được tái hòa nhập cộng đồng. Chính sách, pháp luật của Đảng, Nhà nước, chúng cháu đã phổ biến, tuyên truyền đến tất cả phạm nhân. Giờ chỉ còn phụ thuộc vào phạm nhân thôi, phải không P.
P: Dạ, em sẽ cố gắng cải tạo, lao động thật tốt, thưa cán bộ.
Vừa dứt câu thì, chuông báo hết giờ thăm. Bà B vội gói gém mấy thứ đưa cho con rồi lại tất tả cuốc bộ ra bến xe cách đó gần 2 km để về cho kịp chuyến. Chưa lần nào vào thăm con về bà thấy vui, thấy tràn đầy hi vọng vào một tương lai tươi sáng hơn cho con gái, cho các cháu, cho gia đình bà như hôm nay, khi con gái bà được tha tù. Bà cũng hiểu thêm về chính sách khoan hồng, nhân đạo của Đảng và Nhà nước ta đối với phạm nhân.
Nguồn Người Đưa Tin : https://nguoiduatin.vn/pham-nhan-co-quyen-va-nghia-vu-gi-204250619115632793.htm