Kinh doanh thất bại chuyển “nghiệp chửi thuê”
Phuong Ngo (PN) tên thật là Ngô Thị Oanh Phương, sinh ngày 2-9-1981, tại Tiền Giang. Khoảng năm 2014-2015, Phuong Ngo làm chủ công ty kinh doanh nhựa “Ngọc Ca Thương”, địa chỉ tại số 90, đường số 47, KB8, phường Tân Tạo (quận Bình Tân cũ), TP Hồ Chí Minh.
Làm ăn bết bát, năm 2017, PN từ bỏ thương trường bước vào một “sân khấu” hoàn toàn mới khi quen biết đội Báo Sạch, tham gia phong trào “đánh BOT”.
Việc tham gia phong trào “đánh BOT” giúp PN nhanh chóng trở thành tâm điểm chú ý trên mạng xã hội. Không dựa trên các phân tích chuyên môn về tài chính hạ tầng hay pháp lý, PN lựa chọn cách thể hiện mang tính trình diễn: Xuất hiện tại trạm thu phí, phát ngôn kịch tính và livestream để tạo hiệu ứng dư luận. Chính phương thức này đã khiến một bộ phận người xem dễ bị dẫn dắt cảm xúc tôn vinh PN như một “nữ chiến binh”. Cũng từ đó, một danh hiệu lạ ra đời, khi đám người xem ảo tung hê PN là ”Nữ hoàng đánh BOT”.
PN nhận ra “mỏ vàng” của đời mình không nằm ở năng lực hay giá trị lao động thực chất, mà ở khả năng chửi bới và kích động dư luận. Chửi càng dữ thì càng nổi tiếng; nổi tiếng càng nhanh thì càng có người tìm đến “đặt hàng”. Từ đó, PN không còn là một doanh nhân thất bại bị thị trường đào thải, mà điên cuồng tự khoác lên mình chiếc áo “anh hùng mạng”, sống bằng việc công kích, vu khống doanh nghiệp, gieo rắc sự phẫn nộ hoặc đăng bài triệt hạ phe nhóm.
Càng cực đoan trong ngôn từ, PN càng có khán giả. Càng gây sốc, càng được tung hô. Càng bôi nhọ, càng được hậu thuẫn. Trong ánh đèn ảo của mạng xã hội, PN lao đi như một kẻ thiêu thân, nhầm tưởng sự ồn ào là uy tín, sự hô hoán là chính nghĩa, và lượng tương tác là thước đo chân lý. Nhưng thứ “uy tín” được dựng bằng tiếng la ó và cảm xúc bầy đàn ấy nhanh chóng bộc lộ bản chất rỗng tuếch khi phải đối diện với pháp luật.
Tháng 10-2023, sau hàng loạt nội dung xuyên tạc, xúc phạm chính quyền, công kích doanh nghiệp và gây hoang mang dư luận, PN bị cơ quan chức năng cấm xuất cảnh. Đáng nói, thay vì đủ bản lĩnh đối diện pháp luật để chứng minh mình “đúng đắn” như những gì từng rêu rao, PN lại chọn con đường hèn hạ hơn: Vượt biên trái phép sang Thái Lan, tự đẩy mình vào vai “kẻ lưu vong”.
Để rồi, PN tiếp tục nuôi dưỡng kịch bản quen thuộc của những kẻ chống đối: Khóc lóc nơi đất khách, tô vẽ hình ảnh “nạn nhân chính trị hải ngoại”, với hy vọng rằng những giọt nước mắt trình diễn ấy sẽ đổi lại nhiều lượt thích, lượt chia sẻ và tiền quyên góp hơn.
Ngô Thị Oanh Phương bị cơ quan chức năng cấm xuất cảnh vào năm 2023. Ảnh: cand.com.vn
Rao bán danh dự đổi một chỗ dung thân nơi đất khách
Tại Thái Lan, PN tiếp tục kịch bản chửi bới chế độ và vu khống, bôi nhọ doanh nghiệp bằng những bài viết chắp nối thông tin, đánh tráo khái niệm, lèo lái dư luận nên bị doanh nghiệp khởi kiện, cơ quan an ninh “sờ gáy”… Với kịch bản quen thuộc “bị đàn áp, buộc phải trốn chạy để bảo toàn tính mạng”, PN khai thác lòng thương hại của đám đông và hướng tới mục đích thứ hai là xin được tị nạn tại một nước phương Tây.
Sau một thời gian chui lủi tại Thái Lan, tháng 5-2024, PN lần mò được đường đi Canada theo hình thức visa du lịch. Nhưng do từng có tiểu sử “vượt biên trái phép” nên ngày 31-5-2024, Bộ Di trú Canada đã có văn bản yêu cầu PN phải rời khỏi Canada vì đã vi phạm các quy định về di trú của quốc gia này, đồng thời cảnh báo nếu không chấp hành sẽ bị cấm nhập cảnh vô thời hạn.
Trước nguy cơ bị trục xuất, PN lại điên cuồng chống phá, liên tục đăng các nội dung bôi nhọ doanh nghiệp và chính quyền. Hàng loạt doanh nghiệp trong nước, trong đó Vingroup là một trong những mục tiêu bị công kích nhiều nhất. Bài viết của PN không dựa trên bằng chứng được kiểm chứng, mà chủ yếu khai thác một số thông tin rời rạc trên mạng xã hội, sau đó cắt ghép, diễn giải và thổi phồng để hình thành những lập luận mang màu sắc “thuyết âm mưu”, thiếu tính logic, căn cứ.
Chỉ có trình độ văn hóa 12/12, chưa từng qua một trường lớp đào tạo báo chí nào nhưng PN tự xưng là “nhà báo tự do”, “nhà hoạt động xã hội”. Những “loạt bài điều tra” do PN đăng tải từ Canada, cách Việt Nam hàng chục nghìn ki-lô-mét, nhưng không dựa trên bất kỳ hoạt động khảo sát thực địa nào, không trích dẫn tài liệu pháp lý đã được kiểm chứng, cũng không kèm theo nhân chứng xác tín.
Những người hiểu biết đều dễ dàng nhận ra cái gọi là “loạt bài điều tra” của PN thực chất chỉ đều là những thông tin dựng chuyện, vu khống để hướng lái người đọc. Đơn cử như vụ cháy cư xá Độc Lập tại TP Hồ Chí Minh hồi tháng 7-2025, mặc dù cơ quan chức năng đã có kết luận chính thức về nguyên nhân vụ cháy, nhưng trong bài viết của mình, PN vẫn cố tình vu khống do xe VF3 chập điện gây cháy.
Hay vụ việc PN vu khống sản phẩm "Thực phẩm bảo vệ sức khỏe Happy Mom" bán tại nhà thuốc Long Châu là hàng giả, hàng kém chất lượng, dù chưa từng là khách hàng hay cầm trên tay sản phẩm của nhà thuốc này mà chỉ dựa vào một vài thông tin chưa kiểm chứng trên mạng xã hội. Ngay sau đó, FPT Long Châu đã công bố đầy đủ các giấy tờ chứng minh nguồn gốc hàng hóa chính hãng, được phép lưu hành hợp pháp tại Việt Nam, kèm theo đầy đủ hóa đơn, tem nhãn và hồ sơ pháp lý. Cơ quan chức năng cũng kết luận: Thông tin trên mạng xã hội về sản phẩm Happy Mom tại hệ thống FPT Long Châu là sai sự thật.
Gần đây, PN kêu gọi người dân “ký tên bảo vệ Cần Giờ” với nhiều ngôn từ mang tính kích động, cho rằng chính quyền TP Hồ Chí Minh và chủ đầu tư dự án có khuất tất khi không “công khai toàn bộ báo cáo đánh giá tác động môi trường ĐTM" (báo cáo đánh giá tác động môi trường)”. Tuy nhiên, theo thông tin chính thức, báo cáo ĐTM của dự án đã được công khai đầy đủ trên cổng thông tin của Bộ Nông nghiệp và Môi trường theo đúng quy định pháp luật, để người dân tiếp cận, theo dõi và góp ý. Thời gian công khai được thực hiện trong 15 ngày, từ ngày 26-12-2024 đến 10-1-2025.
Qua theo dõi, có thể nhận thấy các bài viết của Phuong Ngo thường lặp lại một mô-típ quen thuộc: Lợi dụng sự thiếu hiểu biết của một số người, tiến hành suy diễn, thông tin mập mờ, đánh tráo khái niệm, đồng thời trích dẫn những văn bản không liên quan để tạo “dẫn chứng” hòng che mắt người đọc. PN thường đẩy các hiện tượng đơn lẻ thành những “âm mưu” giật gân, biến các sự việc pháp lý thành “thảm họa đạo đức”, rồi dẫn dắt công chúng tin rằng chỉ PN mới là người “nắm giữ sự thật”. Chính việc khai thác và khuếch đại cảm xúc tiêu cực của dư luận đã giúp PN thu lợi về mức độ chú ý, lượt tương tác, đồng thời tự xây dựng danh xưng “nhà báo điều tra lưu vong” thiếu cơ sở chứng cứ.
PN có quan hệ mật thiết với các đối tượng và tổ chức chống phá Việt Nam như Hoàng Dũng, Việt Tân, RFA, VOA…., thường xuyên được các cá nhân, tổ chức này tung hô như một “nữ anh hùng”. Ở đó, PN vào vai người phụ nữ không màng danh lợi, đấu tranh vì “chính nghĩa”, “chống lại cường quyền” để lôi kéo đám đông, nhưng thực chất chỉ là kẻ viết bài thuê, “đánh đấm” doanh nghiệp, bôi nhọ đất nước vì chính lợi ích của bản thân.
Nhìn lại toàn bộ hành trình ấy, không khó để nhận ra rằng những gì PN theo đuổi không phải là sự thật, càng không phải là danh dự hay trách nhiệm xã hội. Đó là một kịch bản được dựng lên: Biến thất bại thành vai diễn, biến vu khống thành “điều tra”, biến pháp lý thành âm mưu và biến sự phẫn nộ bị thổi phồng thành nguồn sống.
Danh dự, vốn chỉ có thể được xây dựng bằng lao động chân chính, hiểu biết và sự tôn trọng pháp luật, nhưng ở PN đã bị kéo xuống thành một món hàng rao bán giữa những phiên chợ ồn ào của mạng xã hội. Và khi danh dự bị đem đổi lấy lượt tương tác, tiền quyên góp hay một chỗ tá túc nơi đất khách, cái giá phải trả không chỉ là sự khinh miệt của dư luận tỉnh táo, mà còn là sự sụp đổ tất yếu của một hình ảnh được dựng lên bằng tiếng la ó thay vì sự thật.