Morgan Rogers ghi 7 bàn và có 3 kiến tạo cho Aston Villa ở Premier League mùa 2025/26.
Hai tháng trước, Morgan Rogers từng là cái tên bị Unai Emery quở trách công khai bên đường biên. Một tình huống đọc sai ý đồ, một khoảnh khắc chậm nhịp, đủ để Emery nổi giận trong bối cảnh Aston Villa chìm trong chuỗi sáu trận không thắng. Khi đó, Rogers giống như phần dư của một tập thể rối loạn hơn là nhân tố quyết định.
Aston Villa đang có một ngôi sao
Giờ thì mọi thứ đảo chiều hoàn toàn. Emery vẫn phản ứng dữ dội, vẫn gào lên, nhưng là vì sung sướng. Khi Rogers ghi bàn thứ hai vào lưới Manchester United thuộc vòng 17 Premier League rạng sáng 22/12, HLV người Tây Ban Nha giật phăng áo khoác, dang rộng hai tay như thể vừa chứng kiến khoảnh khắc định mệnh. Đó không chỉ là một bàn thắng. Đó là khoảnh khắc xác nhận rằng Villa lúc này vận hành xoay quanh Rogers.
Chuỗi 10 chiến thắng liên tiếp của Villa không thể tách rời dấu giày của tiền đạo 23 tuổi. Không phải ngẫu nhiên mà khi đội bóng này chơi không quá vượt trội, thậm chí thường xuyên để đối thủ dứt điểm nhiều hơn, họ vẫn giành trọn ba điểm. Sự khác biệt nằm ở Rogers, người biến những thế trận cân bằng, thậm chí mong manh, thành chiến thắng.
Ảnh hưởng của Rogers không chỉ nằm ở số bàn thắng. Anh định hình cách Villa tấn công. Anh kéo giãn hàng thủ, buộc đối phương phải điều chỉnh cấu trúc phòng ngự. Anh là điểm đến cuối cùng của những pha triển khai kiên nhẫn, và cũng là người kết liễu khi Villa cần một khoảnh khắc lạnh lùng.
Morgan Rogers lập cú đúp trong chiến thắng 2-1 của Villa trước Manchester United rạng sáng 22/12.
Trước Manchester United, Rogers liên tục trôi dạt sang cánh trái. Không ồn ào, không bùng nổ, nhưng luôn xuất hiện đúng khoảng trống. Khi John McGinn chuyền bóng, Rogers không vội. Anh chỉnh nhịp, ngoặt về chân phải và cứa lòng vào góc cao. Đó là bàn thắng của một cầu thủ đang kiểm soát trận đấu bằng sự tự tin tuyệt đối.
Bàn thứ hai cũng vậy. Một pha làm tường của Ollie Watkins, một thoáng do dự của hàng thủ, và Rogers ra quyết định trong tích tắc. Không cần đà dài, không cần động tác thừa. Bóng đi vào lưới như một kết cục tất yếu.
Cảm giác lúc này là: chỉ cần bóng đến chân phải của Rogers ở khu vực nguy hiểm, Villa có lý do để tin. Điều đó tạo ra tác động dây chuyền. Đồng đội chuyền bóng sớm hơn. Họ mạo hiểm hơn. Họ tin rằng chỉ cần đưa bóng đến đúng địa chỉ, phần còn lại Rogers sẽ giải quyết.
Chính niềm tin ấy biến Rogers từ một cá nhân chơi hay thành trục xoay chiến thuật. Villa không cần áp đảo đối thủ. Họ chỉ cần giữ thế trận trong tầm kiểm soát và chờ Rogers tạo khác biệt. Leeds, West Ham và United đều đã trải qua kịch bản ấy.
Không thể coi thường Rogers
Tầm ảnh hưởng của Rogers còn vượt ra ngoài cấp CLB. Khi anh được triệu tập lên tuyển Anh thay Jude Bellingham ở vòng loại World Cup 2026, nhiều người xem đó là lựa chọn mang tính thử nghiệm. Bellingham, Phil Foden hay Cole Palmer vẫn là những cái tên “mặc định”.
Nhưng phong độ hiện tại của Rogers khiến mọi trật tự trở nên lung lay. Một cầu thủ tạo ra ảnh hưởng trực tiếp lên kết quả trận đấu không thể bị xem là phương án phụ.
Morgan Rogers sáng cửa có suất dự World Cup 2026.
Dĩ nhiên, bóng đá không vận hành bằng cảm xúc mãi mãi. Villa thắng nhiều trận với cách biệt tối thiểu. Họ để thủng lưới thường xuyên. Những con số ấy đặt ra câu hỏi về tính bền vững. Và câu hỏi lớn nhất vẫn xoay quanh Rogers: liệu anh có thể duy trì vai trò “người cứu hộ” trong bao lâu?
Không ai có thể ghi những bàn thắng như vậy mãi. Nhưng vấn đề nằm ở chỗ, ngay cả khi Rogers không ghi bàn, sự hiện diện của anh vẫn định hình cách đối thủ phòng ngự và cách Villa triển khai lối chơi. Đó là dấu hiệu của một cầu thủ có tầm ảnh hưởng thực sự, chứ không chỉ là phong độ nhất thời.
Villa có thể hy vọng vào sự trở lại phong độ của Watkins, vào phiên bản tốt nhất của Jadon Sancho, hay sự hồi phục của Tyrone Mings và Pau Torres. Nhưng ở hiện tại, mọi con đường chiến thắng của họ đều đi qua Rogers.
Không ai nghĩ Villa sẽ đứng thứ ba trên bảng xếp hạng Premier League vào dịp Giáng sinh. Và càng không ai nghĩ Rogers lại trở thành biểu tượng của giai đoạn này. Hai tháng trước, anh còn là cầu thủ bị nghi ngờ. Giờ đây, anh là người quyết định nhịp thở của cả đội bóng.
Những chuỗi phong độ như thế này rất hiếm. Chúng mong manh, dễ vỡ, nhưng cũng vì thế mà đáng nhớ. Khi Rogers đứng trước khán đài, dẫn nhịp cho những tiếng hô vang sau trận, đó không chỉ là khoảnh khắc của cá nhân anh. Đó là khoảnh khắc Aston Villa thừa nhận một thực tế: hiện tại, Morgan Rogers chính là trung tâm của mọi giấc mơ.
Hà Trang