Ảnh minh họa
Việt Nam đang trong giai đoạn phát triển hạ tầng hàng không mạnh mẽ, với tầm nhìn xây dựng một mạng lưới sân bay hiện đại và quy mô lớn. Tuy nhiên, câu hỏi đặt ra là liệu quy mô lớn có thực sự mang lại hiệu quả khai thác hay không.
Nghiên cứu của PwC cho thấy rằng mặc dù sân bay lớn có khả năng kết nối nhiều điểm đến hơn, nhưng hiệu quả khai thác lại giảm dần khi lưu lượng hành khách vượt quá 40 triệu mỗi năm. Khi sân bay trở nên quá lớn, chi phí duy trì và mở rộng hạ tầng tăng cao, trong khi khả năng bổ sung điểm đến mới lại chậm lại.
Các sân bay quy mô trung bình và nhỏ đang cho thấy ưu thế vượt trội trong bối cảnh hiện tại, do có chi phí trên mỗi đơn vị thấp hơn và khả năng phục hồi nhanh hơn sau đại dịch Covid-19. Điều này đặt ra thách thức cho Việt Nam trong việc lựa chọn quy mô hợp lý cho các sân bay đang trong giai đoạn quy hoạch, như Long Thành và Gia Bình.
Việc phát triển hạ tầng hàng không không chỉ cần tập trung vào quy mô mà còn phải “may đo” theo nhu cầu thực tế và tiềm năng phát triển kinh tế – xã hội của từng vùng. Để hiện thực hóa mục tiêu này, cần có khung pháp lý hoàn thiện và chính sách ưu đãi hấp dẫn để thu hút đầu tư tư nhân. Quan trọng hơn, quy hoạch phải được thực hiện theo từng giai đoạn gắn với dự báo nhu cầu thực tế, nhằm đảm bảo tính bền vững và hiệu quả kinh tế lâu dài cho hệ thống sân bay Việt Nam...
Nội dung đầy đủ bài viết được đăng tải trên Tạp chí Kinh tế Việt Nam số 33-2025 phát hành ngày 18/8/2025. Kính mời Quý độc giả tìm đọc tại đây:
Link: VNEconomy - Tạp chí Kinh tế Việt Nam
Huỳnh Dũng