Sáng nay (23-8), Đại hội đại biểu Đảng bộ UBND TP.HCM lần thứ I, nhiệm kỳ 2025-2030 sẽ diễn ra tại hội trường Bộ Tư lệnh TP.HCM.
Nhiệm kỳ 2025-2030 cũng là giai đoạn quyết định vị thế và diện mạo của TP.HCM trong kỷ nguyên phát triển mới. Dự thảo báo cáo chính trị của Đảng bộ UBND TP.HCM đặt mục tiêu xây dựng TP.HCM trở thành trung tâm kinh tế, tài chính, công nghệ và dịch vụ lớn hàng đầu khu vực Đông Nam Á và châu Á, trở thành một đầu mối lớn về giao thông và logistics, đạt các tiêu chuẩn quốc tế về đô thị thông minh, hiện đại, bền vững.
PGS-TS Đỗ Phú Trần Tình, Viện trưởng Viện Phát triển chính sách Đại học Quốc gia TP.HCM trực thuộc Trường ĐH Kinh tế - Luật, nhìn nhận mục tiêu nêu trên chính là nền tảng TP.HCM xây dựng một siêu đô thị trong tương lai.
Thủ tướng Phạm Minh Chính và các đại biểu cùng khảo sát thực địa nơi được xây dựng Trung tâm tài chính quốc tế tại TP.HCM. Ảnh: NGUYỆT NHI
Mô hình siêu đô thị “đa cực - đa trung tâm - siêu kết nối”
. Phóng viên: TP.HCM hướng đến một siêu đô thị mang tầm vóc quốc tế trong nhiệm kỳ tới. Vậy tầm vóc của siêu đô thị sẽ ra sao, thưa ông?
+ PGS-TS Đỗ Phú Trần Tình: Theo thông lệ quốc tế, một siêu đô thị không chỉ được xác định bởi dân số hay GDP lớn, mà còn bởi vai trò điều phối vùng, khả năng thu hút vốn, công nghệ và sáng tạo. Với diện tích khoảng 6.770 km², dân số hơn 14 triệu người và GRDP hơn 2,7 triệu tỉ đồng (chiếm gần 25% GDP cả nước) sau sáp nhập với Bình Dương và Bà Rịa-Vũng Tàu, TP.HCM đã hội đủ điều kiện để định hình như một siêu đô thị đa cực. Vì thế, TP.HCM trong giai đoạn tới sẽ phát triển theo mô hình siêu đô thị “đa cực - đa trung tâm - siêu kết nối”.
Trong đó, đa cực là cấu trúc không gian gồm nhiều “cực chức năng” liên kết chặt chẽ bằng hạ tầng hiện đại trên nền tảng số thống nhất. Còn đa trung tâm nghĩa là trong mỗi cực đều có trung tâm chuyên môn sâu.
Với TP.HCM sau khi mở rộng không gian phát triển mới thì khu vực TP Thủ Đức cũ sẽ là trung tâm nghiên cứu khoa học và đổi mới sáng tạo; khu vực trung tâm TP.HCM cũ và khu vực Nam Sài Gòn là dịch vụ chất lượng cao tiêu chuẩn quốc tế; khu vực phía tây bắc TP.HCM cũ và tỉnh Bình Dương cũ là trung tâm công nghiệp công nghệ cao gắn với các lĩnh vực mới như bán dẫn, trí tuệ nhân tạo, còn tỉnh Bà Rịa-Vũng Tàu cũ là trung tâm năng lượng bền vững quốc gia.
Còn siêu kết nối là kết cấu hạ tầng ba lớp gồm kết nối vật lý (đường sắt đô thị, vành đai, cao tốc, cảng - sân bay…), kết nối số (dữ liệu mở, điện toán đám mây, trung tâm dữ liệu, 5G/6G, TP số, đô thị thông minh…) và kết nối thể chế (cơ chế đặc thù, điều phối vùng, thủ tục một cửa số hóa…).
PGS-TS Đỗ Phú Trần Tình, Viện trưởng Viện Phát triển chính sách Đại học Quốc gia TP.HCM trực thuộc Trường ĐH Kinh tế - Luật.
Mở rộng chính sách thí điểm TOD ra toàn vùng
. Để trở thành siêu đô thị tầm cỡ quốc tế trong kỷ nguyên mới, TP.HCM cần đột phá vào những nội dung gì?
+ Theo tôi, trước hết TP.HCM cần có sự đột phá về kết cấu hạ tầng và không gian phát triển theo mô hình TOD (phát triển định hướng giao thông công cộng). TP phải xác định đây là chiến lược chính trong giai đoạn mới hiện nay, phù hợp quy hoạch đô thị hiện đại, kết hợp quy hoạch sử dụng đất và giao thông công cộng. Từ đó, tối ưu hóa việc sử dụng không gian đô thị xung quanh các trục giao thông công cộng (như metro, BRT, đường sắt đô thị), thúc đẩy phát triển bền vững, giảm ùn tắc, ô nhiễm và chi phí hạ tầng đô thị.
TP.HCM cũng cần cơ chế thu hồi một phần giá trị tăng thêm từ đất quanh ga để tài trợ tuyến metro, kết hợp nhà ở xã hội TOD để cân bằng tiếp cận. Đồng thời kết nối hiệu quả giữa sân bay quốc tế Tân Sơn Nhất với sân bay quốc tế Long Thành; phát triển đồng bộ hệ thống đường sắt đô thị, đường sắt liên vùng và logistics thông minh nhằm tăng cường liên kết giữa các cực đô thị, khu công nghiệp và cảng biển.
Đồng thời, phải đột phá về cơ chế, chính sách phù hợp và xứng tầm đối với sự phát triển của một siêu đô thị. Thời gian qua, việc triển khai Nghị quyết 98/2023 bước đầu đã tạo ra một bước ngoặt thể chế đặc biệt quan trọng, tạo khung pháp lý đột phá giúp TP.HCM tháo gỡ các điểm nghẽn về đầu tư công, ngân sách, hạ tầng và phân cấp quản lý trong quá trình phát triển.
Tuy nhiên, trong bối cảnh TP.HCM đang mở rộng không gian phát triển và chuyển mình trở thành một siêu đô thị đa cực – đa trung tâm sau sáp nhập thì các cơ chế hiện tại vẫn chưa đủ và chưa bao trùm hết các nhu cầu vận hành siêu đô thị mới.
Để TP phát triển đúng tầm vóc, tôi cho rằng cần thiết phải mở rộng Nghị quyết 98 theo hướng thể chế hóa vai trò “chính quyền vùng siêu đô thị” giúp TP.HCM thực hiện các dự án liên kết vùng, tự chủ điều phối đầu tư công và quy hoạch đa ngành.
Các chính sách thí điểm TOD cũng cần mở rộng ra toàn vùng, không chỉ giới hạn ở các tuyến metro trọng điểm cũng như triển khai các cơ chế tài chính tiên tiến như phát hành trái phiếu đô thị xanh, lập quỹ đầu tư hạ tầng xoay vòng và thu hồi giá trị tăng thêm từ đất đai.
Để tạo môi trường phát triển năng động, TP cần cơ chế đặc biệt để bảo vệ những cá nhân, tổ chức dám nghĩ, dám làm, thúc đẩy thử nghiệm chính sách linh hoạt (sandbox), đơn giản hóa quy trình hành chính và áp dụng mạnh mẽ chuyển đổi số trong quản lý đô thị. Đây chính là cơ sở để TP.HCM vươn lên thành siêu đô thị tầm cỡ quốc tế, đóng vai trò trụ cột tăng trưởng quốc gia trong kỷ nguyên mới.
Với những lợi thế có sẵn cùng sự phát triển không ngừng nghỉ, TP.HCM đang định hình trở thành một siêu đô thị đa cực, đa trung tâm và kết nối toàn cầu. Ảnh: THUẬN VĂN
Nâng cao vị thế cạnh tranh quốc tế
. Vậy theo ông, Trung tâm tài chính quốc tế có vai trò ra sao trong việc hướng đến siêu đô thị TP.HCM?
+ Với thực tiễn hiện nay, việc hình thành Trung tâm tài chính quốc tế sẽ giúp TP kết nối sâu hơn với dòng vốn toàn cầu, thu hút các tổ chức tài chính lớn, phát triển các sản phẩm hiện đại như trái phiếu xanh, quỹ đầu tư hạ tầng, fintech và thị trường phái sinh.
Trung tâm này đồng thời sẽ tạo ra một hệ sinh thái tài chính, công nghệ và pháp lý có tiêu chuẩn cao, góp phần nâng cao năng lực cạnh tranh của TP, đóng vai trò then chốt trong việc đưa TP.HCM trở thành một cực tăng trưởng mang tính toàn cầu.
Để hiện thực hóa mục tiêu đó, TP.HCM cần sớm cụ thể hóa Nghị quyết 66 về cải cách tư pháp, hướng tới xây dựng một cơ chế giải quyết tranh chấp thương mại và tài chính minh bạch, hiệu quả, thân thiện với nhà đầu tư. Cùng với đó, thúc đẩy phát triển mạnh mẽ các hoạt động trọng tài, hòa giải quốc tế, thí điểm các tòa án chuyên trách về thương mại và tài chính với quy trình xét xử điện tử song ngữ Anh - Việt.
Các cơ chế công nhận và thi hành phán quyết trọng tài cần được chuẩn hóa, đồng thời áp dụng nghiêm ngặt các chuẩn mực quốc tế về phòng, chống rửa tiền, xác minh khách hàng, bảo vệ quyền tài sản và xử lý tài sản bảo đảm.
Bên cạnh hệ thống pháp lý, TP.HCM cần phát triển các thị trường tài chính đa dạng, mở rộng thêm sang thị trường vốn hạ tầng như trái phiếu dự án, quỹ đầu tư bất động sản hạ tầng, cũng như các công cụ tài chính xanh như trái phiếu xanh, trái phiếu chuyển đổi và quỹ tín thác carbon.
Về công nghệ và nguồn nhân lực, TP.HCM chú ý đầu tư phát triển các trung tâm dữ liệu quốc tế, xây dựng nền tảng định danh số và chữ ký số có thể sử dụng xuyên biên giới. Lập các “phòng thí nghiệm sandbox” để thử nghiệm các mô hình mới trong lĩnh vực fintech, regtech và suptech.
Không gian thể chế đóng vai trò đặc biệt quan trọng trong quá trình này, khi Trung tâm tài chính quốc tế cần được xác định là một khu chức năng đặc thù trong siêu đô thị đa cực, được hưởng các cơ chế phân cấp và ủy quyền tối đa theo Nghị quyết 98 của Quốc hội.
TP.HCM phải triển khai mạnh mẽ mô hình một cửa số hóa toàn diện, hướng đến việc 100% thủ tục hành chính được thực hiện qua nền tảng số; áp dụng mô hình cửa sổ điều tiết linh hoạt để kịp thời xử lý, cấp phép cho các sản phẩm tài chính mới, bảo đảm yêu cầu quản lý rủi ro hiệu quả và phù hợp với xu thế phát triển đô thị thông minh, hội nhập toàn cầu.
Tôi cho rằng tập trung triển khai đồng bộ những nội dung này sẽ là nền tảng quan trọng để TP.HCM xây dựng thành công Trung tâm tài chính quốc tế, từ đó thúc đẩy tăng trưởng kinh tế mạnh mẽ và nâng cao vị thế cạnh tranh quốc tế của TP.
Mô phỏng trung tâm tài chính quốc tế Việt Nam tại TP.HCM. Ảnh: NGUYỆT NHI
Trao quyền tự chủ trong các dự án liên kết vùng…
. Và đây cũng là lúc chúng ta cần tái kiến trúc không gian phát triển theo tư duy đa cực - tích hợp - siêu kết nối, huy động mọi nguồn lực đầu tư xây dựng hệ thống kết cấu hạ tầng TP phát triển?
+ Như tôi đã đề cập, để đầu tư xây dựng hệ thống kết cấu hạ tầng đồng bộ và siêu kết nối, TP.HCM cần huy động hiệu quả mọi nguồn lực, trong đó khu vực tư nhân đóng vai trò đặc biệt quan trọng.
Một điểm tích cực là Nghị quyết 68 của Bộ Chính trị về phát triển kinh tế tư nhân đã yêu cầu bảo đảm sự bình đẳng giữa các thành phần kinh tế trong tiếp cận và sử dụng các nguồn lực như vốn, đất đai, tài nguyên, nhân lực… Khu vực tư nhân nay được tạo điều kiện tham gia vào đấu thầu các dự án, kể cả trong các lĩnh vực y tế, giáo dục, kết cấu hạ tầng và dịch vụ công.
Nhà nước cam kết tiếp tục gỡ bỏ rào cản thị trường, cải cách thủ tục gia nhập và rút lui để tạo môi trường kinh doanh minh bạch, thông thoáng, giảm tối đa chi phí tuân thủ pháp luật cho doanh nghiệp.
Chính phủ cũng nhiều lần khẳng định vai trò của khu vực tư nhân trong thực hiện các đại dự án, công trình trọng điểm như hạ tầng hay chuyển đổi số, thể hiện quyết tâm cụ thể hóa Nghị quyết 68 vào thực tiễn. Đồng thời, cần thiết lập cơ chế chia sẻ rủi ro rõ ràng giữa Nhà nước và tư nhân để thu hút đầu tư vào các dự án hạ tầng quy mô lớn.
Tôi cho rằng nếu xây dựng được lòng tin giữa các bên, khu vực tư nhân hoàn toàn có thể đảm trách các dự án lớn. Tuy nhiên, điều kiện tiên quyết là Nhà nước phải nhanh chóng thể chế hóa các ưu đãi trong Nghị quyết 68 thành luật và các quy định dưới luật, tạo nền tảng pháp lý rõ ràng.
Bản thân các doanh nghiệp tư nhân Việt Nam cũng cần thay đổi tư duy, dám nghĩ lớn, làm lớn, thượng tôn pháp luật, minh bạch tài chính, đầu tư vào công nghệ số và tự động hóa để tạo giá trị gia tăng bền vững. Chủ động liên kết với các tập đoàn quốc tế để học hỏi công nghệ, mô hình quản trị, từ đó nâng cao năng lực cạnh tranh và khả năng tham gia sâu hơn vào chuỗi giá trị toàn cầu.
Đáng chú ý, TP.HCM cần được trao quyền tự chủ phù hợp với vai trò của một siêu đô thị, đặc biệt trong các dự án liên kết vùng, điều phối đầu tư công và quy hoạch đa ngành. Việc thẩm định và quyết định các dự án chiến lược như cảng trung chuyển, khu logistics hay hành lang công nghiệp - đô thị mới nên được giao trực tiếp cho TP.HCM thay vì phải trình qua các bộ, ngành Trung ương như hiện nay.
. Xin cảm ơn ông.
Định hình rõ nét về siêu đô thị TP.HCM
Với những lợi thế sẵn có về vị trí địa kinh tế, quy mô dân số, tiềm lực khoa học công nghệ cùng tầm nhìn phát triển đã được khẳng định trong các nghị quyết quan trọng của Đảng và chính quyền TP.HCM, tôi tin rằng TP sẽ định hình rõ nét hơn là một siêu đô thị đa cực, đa trung tâm và kết nối tốt.
TP không chỉ lớn hơn về quy mô diện tích và dân số sau sáp nhập, mà quan trọng hơn là thông minh hơn trong quản trị, xanh hơn trong phát triển, hiện đại hơn trong hạ tầng và hấp dẫn hơn trong năng lực cạnh tranh toàn cầu.
Hình hài đó sẽ là một đô thị tài chính - công nghệ - dịch vụ hàng đầu khu vực, trung tâm sáng tạo, đổi mới và văn hóa, nơi vừa thu hút nguồn lực quốc tế vừa tạo dựng môi trường sống xanh, sạch và nghĩa tình cho người dân.
Đây là kỳ vọng hoàn toàn khả thi nếu TP.HCM tận dụng tốt cơ chế đặc thù, phát huy tinh thần đột phá của bộ tứ nghị quyết trụ cột của Bộ Chính trị gồm Nghị quyết 57, 59, 66 và 68.
PGS-TS ĐỖ PHÚ TRẦN TÌNH
*****
Ý KIẾN:
TS NGUYỄN ĐỨC QUYỀN, Học viện Cán bộ TP.HCM:
Xây dựng nhân lực toàn cầu, kiến tạo tương lai TP.HCM
Trong nhiệm kỳ 2025-2030, Đảng bộ UBND TP.HCM xác định phát triển nguồn nhân lực chất lượng cao theo chuẩn quốc tế là một công trình trọng điểm, vừa mang ý nghĩa chiến lược lâu dài, vừa có tính cấp thiết đối với hành trình vươn tầm của TP.
Đây là quá trình xây dựng một thế hệ con người mới, đủ sức gánh vác sứ mệnh đưa TP.HCM vươn lên tầm cao mới, trở thành trung tâm kinh tế, tài chính, dịch vụ và đổi mới sáng tạo hàng đầu khu vực châu Á. Đó cũng chính là chìa khóa để TP thực sự trở thành một đô thị văn minh, hiện đại, nghĩa tình và đáng sống.
Nhân lực chất lượng cao mà TP.HCM hướng tới là những cá nhân có tư duy sáng tạo, khả năng thích ứng linh hoạt và năng lực giải quyết vấn đề trong một môi trường toàn cầu đầy biến động. Họ là những người làm chủ công nghệ, thành thạo ngoại ngữ, có đạo đức nghề nghiệp và tinh thần dấn thân, dám nghĩ, dám làm. Tiêu chuẩn quốc tế, vì thế ngoài tri thức còn bao gồm thái độ, phẩm chất và năng lực làm việc trong một hệ sinh thái đa văn hóa, đa ngành nghề.
Để xây dựng được đội ngũ như vậy, TP.HCM cần triển khai các chính sách vượt trội nhằm thu hút và phát triển nhân tài. Việc tạo ra một môi trường làm việc hấp dẫn, cơ chế đãi ngộ xứng đáng, đồng thời tạo cơ hội để nhân tài được cống hiến và phát triển lâu dài là yếu tố then chốt…
TP cũng cần tập trung vào tái cấu trúc hệ thống giáo dục và đào tạo theo hướng hội nhập và thực tiễn. Hình thành các học viện liên vùng chuyên sâu về chuyển đổi số, công nghệ tài chính, trí tuệ nhân tạo để đáp ứng yêu cầu của doanh nghiệp và cơ quan nhà nước trong kỷ nguyên mới…
TP.HCM cũng sẽ tập trung đào tạo nguồn nhân lực cho các ngành mũi nhọn có khả năng cạnh tranh quốc tế như công nghệ số, công nghệ cao, tài chính quốc tế và logistics...
Xây dựng hệ sinh thái nguồn nhân lực quốc tế là một tầm nhìn chiến lược dài hạn, nhằm hình thành thế hệ công dân mới - đủ năng lực và bản lĩnh để đưa TP.HCM vươn lên tầm khu vực, trở thành trung tâm kinh tế, tài chính, dịch vụ và đổi mới sáng tạo hàng đầu châu Á. Đây vừa là mục tiêu của một nhiệm kỳ, vừa là cam kết phát triển bền vững, đặt nền móng cho một tương lai phồn vinh và hội nhập sâu rộng của TP.
-----
TS NGUYỄN TRÍ HIẾU, chuyên gia kinh tế:
Yếu tố con người phải được đặt lên hàng đầu
Việc sáp nhập địa giới hành chính để tạo ra một siêu đô thị là bước đi cần thiết, nhưng đó mới chỉ là phần vỏ. Để siêu đô thị TP.HCM thành công, yếu tố con người phải là nền tảng cốt lõi, đi trước một bước so với hạ tầng.
Thách thức lớn nhất không nằm ở việc xây thêm những tòa nhà chọc trời hay một cảng biển tầm cỡ, mà là làm sao để hòa hợp và nâng tầm văn hóa, lối sống, và năng lực của hàng chục triệu dân từ ba địa phương vốn có những bản sắc riêng.
Làm sao để văn hóa Sài Gòn, bản sắc công nghiệp của Bình Dương và nét văn hóa cảng biển của Bà Rịa - Vũng Tàu cùng hội tụ, tạo ra một bản sắc chung cho siêu đô thị? Đó là bài toán phải giải quyết đầu tiên.
Theo tôi, siêu đô thị cần được vận hành bởi một đội ngũ lãnh đạo có tầm nhìn quốc tế, được đào tạo bài bản từ các mô hình thành công như Tokyo hay Seoul. Song song đó là đội ngũ chuyên gia giỏi trong mọi lĩnh vực và quan trọng hơn cả là một chương trình tổng thể để đào tạo, nâng cao ý thức, đạo đức kinh doanh và các chuẩn mực quốc tế cho mọi công dân.
TP.HCM phải có một kế hoạch tổng thể, được tham vấn sâu rộng từ giới chuyên gia và người dân, với những mục tiêu được lượng hóa rõ ràng. Đừng chỉ sáp nhập địa giới rồi chạy theo các dự án. Con người phải là trung tâm của mọi chiến lược.
-----
Kiến trúc sư VÕ KIM CƯƠNG, nguyên Phó Kiến trúc sư trưởng TP.HCM:
Hướng đi đa trung tâm là lời giải hợp lý
Trong bối cảnh các dự án hạ tầng lớn đang được triển khai, một câu hỏi mang tính nền tảng được đặt ra là chúng ta đã thực sự hiểu đúng và định nghĩa rõ về “siêu đô thị” hay chưa?
Việc gọi gộp toàn bộ diện tích khổng lồ của ba tỉnh, TP thành một “siêu đô thị” là khái niệm có phần mơ hồ. Nhiều ý kiến của chuyên gia cho rằng các dự án hạ tầng đang làm thực chất là để thực hiện các quy hoạch vùng, quy hoạch quốc gia đã có từ trước, chứ không phải để phục vụ một “siêu đô thị” chưa rõ hình hài.
Do đó, việc phát triển cần có mục tiêu cụ thể, trong đó hướng đi phù hợp và thực tế hơn là phát triển theo mô hình một “vùng đô thị đa trung tâm” hay một “mạng lưới đô thị”.
Trong mô hình này, vẫn có những trung tâm đô thị riêng biệt như trung tâm TP.HCM, Thủ Dầu Một, Vũng Tàu... Nhiệm vụ của quy hoạch là dùng hạ tầng giao thông hiện đại để kết nối các trung tâm này lại với nhau một cách thông suốt, hiệu quả. Quan trọng hơn, không gian xen kẽ giữa các đô thị này phải được bảo tồn và phát triển cho nông nghiệp, sinh thái và các vùng nông thôn. Đó mới là cách phát triển hợp lý và bền vững.
Chính vì vậy, chúng ta cần có một quy hoạch vùng rõ ràng, nơi các đô thị là các hạt nhân, được liên kết chặt chẽ.
-----
Kiến trúc sư KHƯƠNG VĂN MƯỜI, nguyên Phó Chủ tịch Hội Kiến trúc sư Việt Nam:
Cần một quy hoạch chung để liên kết các thế mạnh
Việc hợp nhất TP.HCM, Bình Dương và Bà Rịa-Vũng Tàu là một bước đi hoàn toàn hợp lý, bởi ba địa phương này sở hữu những tiềm năng có thể bổ trợ hoàn hảo cho nhau. Tuy nhiên, để biến sự hợp nhất này thành một thực thể phát triển mạnh mẽ, nhiệm vụ cấp bách là xây dựng một quy hoạch tổng thể chung nhằm tạo ra các liên kết chiến lược.
Theo tôi, các kế hoạch, dự án đang triển khai tại từng địa phương như chống ngập, cải tạo môi trường… vẫn sẽ tiếp tục. Cái mới và quan trọng nhất ở đây là tầm nhìn và quy mô đã được mở rộng. Thay vì mỗi nơi tự lo, giờ đây một chính quyền đô thị duy nhất sẽ giải quyết các bài toán chung trên một vùng đất lớn hơn.
Chìa khóa thành công nằm ở quy hoạch liên kết. Một bản quy hoạch chung phải vạch ra được cách kết nối hạ tầng để khai thác tối đa thế mạnh của từng khu vực. Ví dụ, phải tính toán ngay việc xây một cây cầu nối Cần Giờ với Vũng Tàu để tạo thành một trục ven biển thống nhất. Hệ thống cảng biển của cả vùng, từ Cát Lái đến Cái Mép - Thị Vải cần được sắp xếp lại thành một cụm cảng duy nhất, phân chia chức năng hợp lý để tăng sức cạnh tranh và giá trị kinh tế.
Các tuyến đường vành đai đang xây dựng chính là bộ khung xương cho siêu đô thị tương lai. Việc nhanh chóng hoàn thiện các trục kết nối này sẽ là tiền đề vật chất để bản quy hoạch chung đi vào đời sống.
Nói cách khác, đây không phải là lúc làm những quy hoạch mới hoàn toàn, mà là ngồi lại để tích hợp những gì đang có, bổ sung các công trình kết nối mới, từ đó tạo ra một sức mạnh cộng hưởng, giúp siêu đô thị cất cánh.
-----
Bà GIANG HUỲNH, Giám đốc nghiên cứu Savills TP.HCM:
Bốn yếu tố then chốt cần được giải quyết song hành
Việc sáp nhập TP.HCM, Bình Dương và Bà Rịa-Vũng Tàu là một chủ trương lịch sử, hứa hẹn tạo ra một vùng kinh tế cực lớn. Tuy nhiên, để biến tiềm năng khổng lồ này thành hiện thực, cần một lộ trình thực thi đồng bộ và quyết liệt.
Theo đó, bốn yếu tố then chốt cần được giải quyết song hành để quá trình sáp nhập thực sự hiệu quả.
Thứ nhất, khẩn trương rà soát, đơn giản hóa và thống nhất thủ tục hành chính - đất đai trên toàn vùng, tạo ra một môi trường pháp lý thông suốt.
Thứ hai, xây dựng một quy hoạch tổng thể chung cho cả ba địa phương, tránh tình trạng phát triển manh mún, chồng chéo. Quy hoạch này phải ưu tiên kết nối hạ tầng và định hình rõ các khu dân cư, công nghiệp, dịch vụ trong tương lai.
Thứ ba, thiết lập cơ chế tài chính đặc thù, đảm bảo nguồn vốn đầu tư công được giải ngân hiệu quả cho các dự án hạ tầng trọng điểm. Cuối cùng, tất cả phải được định hướng bởi một chiến lược phát triển chung rõ ràng và dài hạn.
Quy hoạch trên quỹ đất lớn sẽ giúp giải quyết bài toán giãn dân và khơi thông nguồn cung nhà ở. Tuy nhiên, các khu đô thị mới phải đảm bảo kết nối thuận tiện với trung tâm để thu hút người dân có nhu cầu ở thực.
Do đó, việc hoàn thành đúng tiến độ các dự án huyết mạch như Vành đai 3, các tuyến cao tốc kết nối là nhiệm vụ sống còn. Hạ tầng đi trước một bước không chỉ giảm tải cho khu vực lõi đang quá tải mà còn là "đòn bẩy" để các vùng ven bứt phá, tạo nên một siêu đô thị phát triển hài hòa và bền vững.
QUANG HUY - LÊ THOA ghi
LÊ THOA thực hiện