Số phận của 15 phụ nữ bị bắt nếm thử thức ăn cho trùm phát xít Hitler

Số phận của 15 phụ nữ bị bắt nếm thử thức ăn cho trùm phát xít Hitler
5 giờ trướcBài gốc
Liệu đó có phải là bữa ăn cuối cùng?
Hầu như ngày nào trong nhiều năm, bà Margot Wolk cũng được phục vụ những bữa ăn được chế biến tuyệt vời. Vào những năm cuối của Thế chiến thứ II ở Ba Lan, rất ít người có được sự xa xỉ là được ăn uống đầy đủ, chứ đừng nói đến việc được phục vụ những bữa ăn tươi ngon đến tận tay. Nhưng bà Wolk lại sợ hãi trước mỗi bữa ăn mà bà phải ăn. Bà sợ đến mức phải kìm nước mắt qua từng miếng ăn, tự hỏi liệu đó có phải là bữa ăn cuối cùng của mình không.
Đây là thực tế hàng ngày đối với bà và 14 người phụ nữ khác được giao nhiệm vụ nếm thử các bữa ăn được chuẩn bị cho trùm phát xít Adolf Hitler để đảm bảo hắn không bị đầu độc. Bà Wolk đã giữ bí mật về thời gian làm người nếm thử hương vị thức ăn cho Hitler. Câu chuyện được giấu kín trong hơn 70 năm cho đến khi bà 95 tuổi và quyết định chia sẻ câu chuyện của mình.
Hitler (trái) dùng 15 phụ nữ nếm thử trước bữa ăn để đảm bảo không bị bỏ độc. Ảnh: news.com.au.
Đó là năm 1941 và khi mới 24 tuổi, thời điểm bom phá hủy căn hộ của cha mẹ bà ở Berlin, buộc bà phải chuyển đến nhà mẹ chồng ở Gross-Partsch, hiện được gọi là Parcz, Ba Lan. Nơi đây có một không gian xanh bình dị có khu vườn rộng, nhưng cách đó chưa đầy 3 km là địa điểm mà Hitler đã lựa chọn để thành lập tổng hành dinh của mặt trận phía Đông - Hang Sói. Bà kể: “Kẻ cai quản khu vực này là một tên sĩ quan phát xít già. Tôi gần như chưa bao giờ tới đó cho tới tận cái ngày những tên lính thuộc Đội cận vệ Đức Quốc xã (SS) xuất hiện trước cửa và ra lệnh: “Đi theo chúng tao!’”.
Đám tay chân của Hitler đưa bà Woelk và những người phụ nữ trẻ khác đến trại lính ở Krausendorf gần đó, nơi các đầu bếp chuẩn bị phục vụ các món ăn cho Hang Sói trong một ngôi nhà hai tầng. Nhân viên phục vụ cho rau, nước xốt, mì và trái cây ngon lên trên các đĩa đựng thức ăn, đặt chúng trong một căn phòng có kê một chiếc bàn gỗ rộng, nơi mà thức ăn phải được nếm trước. Sau khi những người phụ nữ này ăn thực phẩm một cách an toàn, bọn lính SS mới mang món đó đựng trong hộp kín đến tổng hành dinh. Hàng sáng vào lúc 8 giờ, bà Woelk bị các tên lính SS đánh thức để nếm thức ăn cho Hitler mỗi khi hắn đến Hang Sói.
Cứ như vậy, bà làm người thử thức ăn và ghi chép sổ sách trong bếp tại khu Hang Sói suốt 2 năm rưỡi. Nơi này nằm cách trung tâm thị trấn vài km. Hitler rất kín đáo và ngay cả trong nơi được cho là an toàn như tổng hành dinh, bà cũng chưa bao giờ tận mắt thấy ông ta mà chỉ thấy chú chó chăn cừu Đức tên Blondi của hắn và các vệ sĩ - những người đôi khi trò chuyện với nhóm phụ nữ nếm thử thức ăn. Ngay sau khi đến, bà Wolk được thị trưởng thông báo rằng bà đã được chọn là một trong 15 phụ nữ được SS tuyển dụng để trở thành người thử nếm thức ăn. Cả cuộc đời, người phụ nữ trẻ này đã chống lại Đức Quốc xã. Khi còn trẻ, bà đã từ chối tham gia Liên đoàn các cô gái trẻ Đức, phiên bản nữ của Thanh niên Hitler. Cha bà cũng đã bị trừng phạt khi ông từ chối tham gia Đảng Quốc xã. Bây giờ, bà thấy mình buộc phải bảo vệ người đàn ông mà bà khinh thường và sợ hãi.
Khi hầu hết người dân Đức phải đối mặt với cảnh thiếu lương thực và thực đơn đạm bạc trong thời chiến, thì nếm thử thức ăn cho Hitler lại có một số mặt tích cực. Người thử thức ăn có thể được thưởng thức món măng tây trắng, được tước vỏ, luộc lên và dùng với một loại nước xốt thơm ngon hay với một chút bơ nguyên chất, một loại thực phẩm khan hiếm trong thời kỳ chiến tranh. Trong khi phần lớn người dân Đức phải vật lộn để kiếm cà phê, bơ thực vật pha loãng với bột để phết lên bánh mì, thì những người thử thức ăn cho Hitler được nếm nhiều món sơn hào hải vị.
Bà Woelk hồi tưởng: “Thức ăn ngon tuyệt vời, toàn là rau củ hảo hạng, măng tây, ớt chuông, tất cả những gì bạn có thể tưởng tượng được. Và luôn kèm cơm hoặc mì. Nhưng nỗi sợ hãi thì không bao giờ rời bỏ chúng tôi. Chúng tôi biết rất rõ về các tin đồn đầu độc và không thể nào tận hưởng được món ăn. Mỗi ngày, chúng tôi đều sợ đó là bữa ăn cuối cùng”. “Thức ăn luôn là đồ chay”, bà chia sẻ với kênh truyền hình RBB của Berlin trong một cuộc phỏng vấn.
“Có tin đồn liên tục rằng người Anh đang tìm cách đầu độc Hitler. Ông ta không bao giờ ăn thịt. Chúng tôi được cho ăn cơm, mì, ớt chuông, đậu Hà Lan và súp lơ”. Những người phụ nữ được xe buýt đón hàng ngày và đưa đến doanh trại, nơi họ sẽ phải ăn thức ăn được phục vụ cho Hitler vào ngày hôm đó. “Một số cô gái bắt đầu rơi nước mắt khi họ bắt đầu ăn vì họ quá sợ hãi. Chúng tôi phải ăn hết tất cả”, bà Wolk nói.
“Sau đó, chúng tôi phải đợi một giờ và mỗi lần như vậy, chúng tôi đều sợ rằng mình sẽ bị ốm”. Những người phụ nữ thường “khóc như chó con” sau mỗi bữa ăn vì họ rất vui vì đã sống sót thêm một ngày nữa. Sau khi thức ăn được tuyên bố là an toàn, chúng được cho vào thùng và chuyển đến tay thủ lĩnh Đức Quốc xã.
Nỗi ám ảnh lên sách
Cuốn “At The Wolf’s Table” kể về cuộc đời của bà Wolk. Ảnh: news.com.au.
Bà Wolk tiết lộ bí mật lần đầu tiên với một phóng viên địa phương ở Berlin. Sau đó, câu chuyện cuộc đời bà nhận được sự quan tâm lớn. Các giáo viên viết thư xin ảnh và chữ ký của bà để giúp học sinh hiểu rõ hơn về lịch sử thời đó. Một số nhà nghiên cứu tại các viện bảo tàng cũng tìm đến để hỏi chi tiết về cuộc sống của bà khi còn là người nếm thử thức ăn cho Hitler. Sau khi đọc được một bài báo về bà Wolk trên một tờ báo, tác giả người Ý Rosella Postorino đã bị cuốn hút bởi câu chuyện về những người phụ nữ thử nếm thức ăn cho Hitler.
Bà biết rằng đây là một câu chuyện cần được kể, dẫn đến việc bà viết cuốn At The Wolf’s Table. Câu chuyện kể về cuộc đời của Rosa, một nhân vật dựa trên bà Wolk và những trải nghiệm của bà trong Thế chiến thứ hai. Cuốn tiểu thuyết đã trở thành một cuốn sách bán chạy nhất ở châu Âu và kể từ đó đã được dịch sang tiếng Anh và được phát hành thông qua nhà xuất bản Simon and Schuster. "Câu chuyện kể về một thời kỳ trong chiến tranh mà thực sự chưa có nhiều bài báo viết về", một phát ngôn viên của Simon and Schuster nói với news.com.au
"Rosa là một nhân vật phi thường. Bà ấy viết về nhân vật một cách rất đẹp và điều đó thực sự giúp độc giả hiểu được cuộc sống của bà ấy như thế nào. Mặc dù bà Wolk dùng bữa trước Hitler gần như hàng ngày, bà chưa bao giờ tận mắt nhìn thấy Hitler do an ninh được thắt chặt. Nỗi ám ảnh về an ninh của Hitler không phải không có cơ sở. Ngày 20/7/1944, một đại tá thân cận đã kích nổ bom trong Hang Sói nhằm ám sát Hitler. Ông ta sống sót, nhưng gần 5.000 người bị xử tử sau vụ ám sát bất thành, trong đó có cả kẻ đặt bom.
Bà kể về vụ đánh bom năm 1944: “Khi đó chúng tôi đang ngồi trên ghế gỗ thì nghe thấy và cảm thấy một tiếng nổ khủng khiếp. Chúng tôi ngã khỏi ghế, rồi tôi nghe ai đó hét lên: “Hitler chết rồi!”. Nhưng hắn vẫn sống. Hắn ra khỏi nơi đó chỉ với một vài vết trầy xước”. An ninh được tăng cường hơn nữa sau khi âm mưu ám sát Hitler tại Hang Sói thất bại vào năm 1944.
Như những con thú bị nhốt và bị bắn chết
Sau vụ đánh bom đó, những người nếm thử thức ăn không còn được phép ở nhà và được chuyển đến một tòa nhà bỏ trống gần đó. "Chúng tôi bị canh gác như những con thú bị nhốt trong lồng", bà Wolk chia sẻ với trang tin tức Đức Spiegel Online vào năm 2013. Mặc dù an ninh được thắt chặt, một trong những tên lính SS đã dùng thang lẻn vào phòng ngủ của bà vào một đêm và cưỡng hiếp bà. Bà nói với truyền thông Đức rằng bà chưa bao giờ cảm thấy bất lực như vậy trong đời.
Bà Wolk tiết lộ nỗi sợ hãi trong nhiều năm làm người thử món ăn cho Hitler. Ảnh: news.com.au.
Vào thời điểm năm 1944, quân đội Liên Xô đã gần đến Hang Sói và với sự giúp đỡ của một trong những trung úy Đức Quốc xã, bà đã trốn thoát trên một chuyến tàu đến Berlin. Sau đó, bà Wolk phát hiện ra rằng bà là người nếm thực phẩm duy nhất sống sót. Sau khi đến Berlin và cuối cùng được giải thoát khỏi Hang Sói, bà Wolk lại phải đối mặt với một tình huống kinh hoàng khác. Khi trở về, bà bị quân đội Liên Xô bắt và giam giữ trong hai tuần. "Đó là địa ngục trần gian. Cơn ác mộng không bao giờ biến mất", bà nói.
Bà Wolk bị thương nặng đến mức không thể sinh con. Phải đến năm 1946, khi chồng bà xuất hiện trước cửa nhà bà, bà mới bắt đầu lấy lại hy vọng sau những cơn ác mộng mà bà phải chịu đựng. Bà cho rằng ông đã chết trong chiến tranh nhưng họ đã đoàn tụ khi ông cuối cùng được phép về nhà từ trại tù binh chiến tranh của Liên Xô.
“Những ký ức ám ảnh suốt đêm”
Giống như hàng triệu người Đức và người dân các nước châu Âu khác, bà Wolk bắt đầu gây dựng lại cuộc sống và cố gắng quên đi những ký ức cay đắng cũng như sự xấu hổ vì từng làm việc cho một chế độ tội ác đã tàn phá cả châu Âu. Bà từng làm nhiều công việc khác nhau, chủ yếu là thư ký hoặc trợ lý hành chính.
Tấm ảnh bà Margot Wolk và chồng. Ảnh: spiegel.de.
Năm 1946, sau khi đoàn tụ và không muốn nhắc đến những gì mà bà đã phải trải qua. Mãi cho đến khi một nhà báo đến thăm bà vào dịp sinh nhật lần thứ 95, bà mới kể lại cho nhà báo đó nghe về những năm tháng tồi tệ nhất trong cuộc đời mình. Bà nói: “Tôi chỉ muốn nói rằng những gì đã xảy ra ở đó thực sự là khủng khiếp. Hitler là một kẻ cực kỳ ghê tởm”.
Do tuổi cao và tòa nhà không có thang máy, bà không ra khỏi căn hộ của mình trong suốt nhiều năm. Các y tá đến thăm bà vài lần mỗi ngày và một người cháu gái thường xuyên ghé qua. Tới thời điểm mà bà cảm thấy đã gần cuối cuộc đời, bà cảm thấy cần phải trút bỏ những ký ức bằng cách kể lại câu chuyện của mình. Bà nói: “Suốt nhiều thập kỷ, tôi đã cố xua đuổi những ký ức đó. Nhưng chúng luôn trở lại ám ảnh tôi vào ban đêm”.
Bà Wolk qua đời vào năm 2014, sau khi chia sẻ câu chuyện của mình với thế giới. "Tôi chỉ muốn nói những gì đã xảy ra ở đó", bà nói. "Hitler thực sự là một kẻ đáng ghê tởm.
Long Nguyễn
Nguồn ANTG : https://antg.cand.com.vn/ho-so-mat/so-phan-cua-15-phu-nu-bi-bat-nem-thu-thuc-an-cho-trum-phat-xit-hitler-i771966/