Sốc khi người vợ được cưng chiều bỏ cả chồng cả con ra đi vì lý do này

Sốc khi người vợ được cưng chiều bỏ cả chồng cả con ra đi vì lý do này
21 giờ trướcBài gốc
"Sông có khúc, người có lúc". Đời người cũng có lúc giàu, lúc nghèo, nhưng tôi chưa bao giờ nghĩ vợ mình vì đồng tiền mà ra đi như vậy. Tôi cứ nghĩ mẹ sẽ không bao giờ bỏ con, cho đến khi vợ tôi lại chính là người như vậy.
Nói qua công việc của tôi, trước đây tôi đi làm thuê, ban đầu làm truyền thông, quảng cáo. Sau đó, tôi học thêm các kỹ thuật chạy quảng cáo và chuyển sang mảng này, bán sản phẩm từ những năm 2015-2016. Đến năm 2017, tôi chính thức khởi nghiệp, tự lập team, nhập hàng, tự chạy và tự bán.
Thời điểm những năm 2017-2018-2019, có những tháng thu nhập của tôi lên tới 400-500 triệu đồng, còn trung bình cũng phải hơn 200 triệu. Vì kiếm được tiền nên tôi cũng làm ngày, làm đêm, kiểu như cơ hội đến thì mình phải nắm lấy. Tôi cũng tự tin lắm, mua nhà, mua xe.
Tôi chưa bao giờ nghĩ vợ mình vì đồng tiền mà ra đi như vậy. Ảnh minh họa
Tôi và vợ đến với nhau cuối năm 2018, khi ấy tôi đã có nhà cửa, xe cộ, thu nhập ổn định. Cảm giác nếu cứ đều đều như vậy thì cuộc sống quá dư dả rồi, đại gia thì không nói nhưng cũng đủ ăn đủ sống những nhu cầu cơ bản. Năm 2019, chúng tôi kết hôn, và cuối 2019 thì sinh cháu đầu lòng.
Thời gian từ lúc yêu đến lúc chúng tôi lấy nhau, tôi luôn yêu thương, cưng chiều vợ. Vợ thích gì tôi mua nấy, tất nhiên là trong khuôn khổ tôi bỏ tiền ra mua được. Thích đồng hồ xịn, hơn 100 triệu tôi cũng mua; túi xách cứ 30-40-50 triệu đều đặn 1-2 tháng mua 1 cái; điện thoại lúc nào cũng đổi cái mới, thậm chí còn mua cho vợ một chiếc gần 80 triệu cùng chiếc iPhone. Vợ thích đi đâu, ăn gì thì chỉ cần có thời gian là tôi đưa đi hoặc đi cùng. Nếu không có thời gian thì tôi sẽ cho tiền, cứ mỗi lần 20-30-40 triệu, thiếu lại cho thêm.
Nhiều lúc nghĩ tôi cũng sống như một đại gia, có bao nhiêu tiêu bấy nhiêu, chỉ giữ lại một ít phòng thân. Mà căn bản cũng đã có nhà cửa, xe cộ, chẳng nợ nần ai, tiền đầu tư thì cứ quay vòng về liên tục. Cảm giác có tiền, kiếm được tiền tự tin lắm mọi người ạ. Mà cũng có thể là vì tôi kiếm được tiền nhanh quá nên cứ nghĩ kiếm tiền là dễ dàng, cũng không nghĩ tới chuyện tích lũy…
Cuộc sống của hai vợ chồng cứ thế trôi. Thời điểm khó khăn là thời điểm dịch bệnh, từ 2020-2022. Từ lúc kiếm được cả trăm triệu một tháng, có tháng tôi chẳng kiếm được đồng nào, lại còn âm. Cứ đỡ dịch một cái là rình nhập hàng, chạy quảng cáo nhưng dần dần thua lỗ, hàng tồn kho nhiều. Mà tồn kho lại thanh lý, thanh lý lại lỗ thêm, xong lại tiếp tục quay vòng vốn, nhập hàng mới… Nhưng thời điểm đó tôi cũng chưa phải khó khăn nhất, vì tôi vẫn còn nhà cửa, xe cộ, còn tiền tiết kiệm. Với lại đợt dịch, dân mua sắm ít, phần lớn đồ ăn uống thiết yếu nên tôi cũng không nhập hàng và không nhập nhiều nên còn đỡ. Tôi vẫn chiều vợ, dịch thì không nói, đỡ dịch vẫn đi chơi, vẫn mua đồ, tần suất chỉ không nhiều như trước thôi, vẫn đủ kinh tế lo cho gia đình, lo cho con, thuê giúp việc.
Từ năm 2022 đến nay mới chính thức gọi là thời kỳ khó khăn nhất, cũng có thể gọi là "toang". Nói ngắn gọn thì chạy quảng cáo không hiệu quả, dù có đầu tư các sàn nhưng vẫn lỗ. Nhập hàng rồi phải thanh lý vì không bắt kịp xu hướng, rồi chuyện thuế nữa, còn bị người khác lừa, bị chính anh em bạn bè thân thiết lừa… Có rất nhiều lý do khiến tôi thất bại. Cùng với đó, tôi bắt đầu thấy mệt mỏi do một thời gian dài làm việc ngày đêm, ăn ngủ thất thường. Mà kiếm được tiền thì vui, chứ không kiếm được, tháng nào cũng âm mấy chục triệu, có tháng âm cả trăm triệu. Đến tháng 2 năm 2024, tôi chính thức phải cắm căn nhà mình đang ở, bán xe đi mua một chiếc xe hơn 400 triệu để phục vụ công việc và đi lại… Tôi cố gắng xoay sở hết mức để có thể vực dậy.
Những lúc như này, có lẽ tôi cần sự động viên, an ủi từ chính người vợ của mình. Chưa nói đến việc tôi vay tiền nhà vợ nhưng không, vợ tôi vẫn mải chơi, vẫn đua đòi. Con ở nhà thì giúp việc cho đi học xong đón về, cho ăn, tắm rửa, ngủ với giúp việc luôn. Nói chung từ việc ăn uống, ngủ nghỉ, dạy học, đều bác giúp việc làm. Tôi thì bận công việc từ sáng đến tối. Nhà ba người cứ mỗi người một việc: vợ thì ngoài giờ làm ăn chơi, du lịch, tụ tập bạn bè; chồng thì suốt ngày công việc; con thì bác giúp việc trông. Cuối tuần thì cứ ông bà nội gửi, không gửi được ông bà nội thì ông bà ngoại, không thì gửi cả ở lớp gửi trẻ… Có những hôm thương con quá, tôi đành phải gác lại hết công việc để dành thời gian cho con… Tôi nghĩ cuộc sống có lúc khó khăn, chịu khó một chút.
Nhưng không, vợ tôi đã vay cả tiền để mua đồ hiệu, quần áo, giày dép, để đua đòi với bạn bè, còn mua cả cái vòng 40-50 triệu. Thật ra có tiền thì không sao nhưng trong lúc khó khăn, chồng nợ cả tỷ đồng thì nên tiết chế lại…
Như giọt nước tràn ly, tôi và vợ đã to tiếng với nhau. Tôi nói vợ mình phải nhìn trước nhìn sau, bây giờ gia đình khó khăn… Như bao nhiêu lần nhẫn nhịn, tôi đã nói ra hết với vợ, từ việc chăm con, đến việc ăn chơi đua đòi, lo cho gia đình. Vợ tôi chỉ cười và trả lời:"Anh viết đơn đi, em ký… cho anh quyền nuôi con luôn". Tôi hỏi lại: "Vậy em đến với anh chỉ vì khi ấy anh có tiền, làm ra tiền để chiều em hay sao?"; "Vâng, anh cứ nghĩ là vậy đi. Giờ con cũng lớn rồi, đi học được rồi, mà anh thấy đấy, không có em nhà này vẫn ổn mà…"
Xong vợ tôi lại xách túi, bỏ đi. Tôi chẳng biết đi đâu, đi với ai, bao giờ về… Chỉ biết mỗi lần vợ tôi thấy chán, thấy cần đi chơi là lên đồ, nước hoa, quần áo son phấn, túi xách là đi thôi: "Em đi đâu đấy?" – "Đi đâu chẳng được, miễn là không nhìn thấy anh!".
Tôi đau lòng quá nên lên đây tâm sự… Có lẽ tôi đã sai ngay từ đầu khi yêu thương và chiều vợ mình hay do bản chất của vợ như vậy?.
Nhưng dù sao thì, làm mẹ cũng không nên bỏ con, đúng không mọi người?
T.Bình
Nguồn GĐ&XH : https://giadinh.suckhoedoisong.vn/soc-khi-nguoi-vo-duoc-cung-chieu-bo-ca-chong-ca-con-ra-di-vi-ly-do-nay-172250610073557271.htm