Anh Nguyễn Tấn Phúc, một trong những thành viên tham mưu thành lập và duy trì hoạt động bền bỉ của SOS72 trong suốt hơn 5 năm nay, đã trở thành gương điển hình được vinh danh tại Đại hội Thi đua Yêu nước TP.HCM lần thứ nhất (2025 – 2030).
PV: Được ghi nhận ở một công việc thiện nguyện trong hơn 5 năm qua, cảm xúc lúc này của anh thế nào?
Anh Nguyễn Tấn Phúc: Tôi rất vinh hạnh và khá bất ngờ, khi là một trong những cá nhân được vinh danh, vì đóng góp của tôi cũng nhỏ bé thôi. Tuy nhiên, danh hiệu này vừa là động lực, vừa là mục tiêu để cố gắng duy trì và đồng hành cùng anh em trong công tác hỗ trợ sự cố giao thông sắp tới.
Đến nay CLB SOS72 đã trang bị 3 chiếc xe cấp cứu
PV: Câu lạc bộ SOS72 ra đời từ cơ duyên nào?
Anh Nguyễn Tấn Phúc: Tiền thân của SOS72 là lực lượng dân phòng của xã Hòa Long, tỉnh Bà Rịa – Vũng Tàu (cũ). Vì địa bàn xã có tuyến QL 56 đi ngang – nơi bà con thường di chuyển vào ban đêm để đến chợ rau Bà Rịa lấy hàng hóa về buôn bán. Bởi vậy, CLB được thành lập đầu tiên là để hỗ trợ bà con không may bị hỏng xe.
Từ năm 2019, chúng tôi nhận thấy nạn nhân của các vụ tai nạn giao thông ở các vùng giáp ranh thường phải chờ đợi khá lâu mới có xe cấp cứu tới, nên CLB đã thống nhất vận động mua chiếc xe cấp cứu đầu tiên để phục vụ công tác cứu hộ tai nạn giao thông (vào tháng 12/2020).
Đến nay, CLB có 3 xe cấp cứu, trong đó có một xe thực hiện công tác chuyển viện hoàn toàn miễn phí cho những bệnh nhân có hoàn cảnh khó khăn lên các bệnh viện ở tuyến trên.
Lực lượng là các bạn thanh niên, làm nhiều nghề khác nhau, làm việc trên tinh thần tự nguyện, không lương, không trợ cấp.
Cứ đêm đến, các bạn gác lại công việc và đến trạm CLB trực từ 21h – 2h sáng và hỗ trợ tất cả các sự cố đều hoàn toàn miễn phí.
PV: Những con số nào cho thấy hoạt động ý nghĩa của CLB SOS72 trong 5 năm qua?
Anh Nguyễn Tấn Phúc: Tính tới tháng 9/2025, gần 400 ca tai nạn giao thông (TNGT) được các tình nguyện viên cấp cứu, bảo vệ tính mạng của người bị nạn, bàn giao tài sản cho người dân, hỗ trợ lực lượng công an bảo vệ hiện trường.
Đồng thời, trong đại dịch Covid-19, CLB cũng tình nguyện trở thành đội phòng chống dịch của tỉnh Bà Rịa – Vũng Tàu (cũ).
PV: Những ca TNGT mà CLB SOS72 hỗ trợ, phần lớn xuất phát từ nguyên nhân nào?
Anh Nguyễn Tấn Phúc: Đa phần là liên quan đến nồng độ cồn. Phải chia sẻ thật là trong số các vụ TNGT nghiêm trọng mà chúng tôi hỗ trợ, có tới 70% liên quan đến người điều khiển phương tiện đã sử dụng rượu bia.
Những trường hợp rủi ro, khuất tầm nhìn chiếm tỉ lệ rất ít.
Hỗ trợ sửa xe cho người dân
Ngoài việc hỗ trợ trực tiếp nạn nhân, ưu tiên của chúng tôi là tìm người thân cho nạn nhân. Tuy nhiên, có một thực tế diễn ra là sau khi đưa nạn nhân đi cấp cứu và bảo vệ tài sản, nhưng không có cách nào liên lạc với người nhà vì điện thoại của họ dùng tính năng bảo mật quá cao.
Bởi vậy, mới đây, chúng tôi cũng phải tuyên truyền cho người dân về tầm quan trọng của việc cài đặt ID Y tế hoặc số điện thoại khẩn cấp để khi có sự cố xảy ra, lực lượng cứu hộ chỉ cần thao tác đơn giản là có thể gọi được cho người nhà nạn nhân.
PV: Gắn bó với CLB từ những ngày đầu còn nhiều khó khăn, thử thách, anh có thể chia sẻ những kỷ niệm đáng nhớ?
Anh Nguyễn Tấn Phúc: Có hai kỷ niệm tôi không thể nào quên. Đó là hỗ trợ một ca tai nạn của hai vợ chồng. Đây cũng là cơ duyên để CLB quyết định trang bị chiếc xe cấp cứu đầu tiên.
Tôi nhớ rõ, hai vợ chồng đó bị rất nặng nhưng chúng tôi chỉ biết sơ cứu, và chờ đợi xe cấp cứu trong bất lực vì xe của của bệnh viện Bà Rịa di chuyển lên rất xa, cách khu vực xảy ra tai nạn 10 cây số.
Kỷ niệm thứ hai là trong giai đoạn dịch Covid-19 xảy ra, tôi hỗ trợ các sản phụ đi sinh. Giai đoạn đó, trong bệnh viện không có xe để về. Và trên xe lúc nào cũng chuẩn bị sẵn “vali” đựng hành lý để nếu bệnh nhân nhiễm Covid-19 thì chúng tôi cũng tự nguyện đi cách ly luôn.
Chúng tôi hỗ trợ 15 sản phụ trong giai đoạn đó, nhưng tới khi vợ tôi sinh con đầu lòng thì tôi lại không thể có mặt.
Tôi cảm thấy có lỗi với con, với vợ, vì khoảnh khắc đó, tôi không ở bên cạnh.
PV: Đâu là thách thức lớn nhất của các thành viên CLB SOS72?
Anh Nguyễn Tấn Phúc: Công việc này hoàn toàn không có lương. Việc tạo ra một CLB dễ, nhưng việc duy trì rất khó. Những anh em sáng lập đầu tiên vì nhiều lý do khác nhau đã không thể gắn bó với CLB. 1 năm sau khi thành lập, CLB gần như tan rã. Có những ca trực chỉ có 1-2 người.
Thách thức thứ hai là việc tạo công ăn việc làm cho anh em. Ai cũng phải lo cuộc sống mưu sinh, nên một lúc nào đó, dù thật sự muốn làm thiện nguyện nhưng cũng đành phải chia tay đội.
Hiện nay CLB cũng đang duy trì mô hình tiệm rửa xe ô tô, xe máy. Những anh em chưa có việc làm cũng đang làm việc ở đây để có thu nhập.
Hiện CLB có 14 thành viên thường trực và 10 thành viên bán thời gian.
Một kíp trực phải đảm bảo ít nhất một tài xế xe cấp cứu, 2 thành viên biết sơ cứu, và 2 thành viên kỹ thuật biết vá xe và xử lý xe cộ hỏng.
CLB cũng đã trải qua những giai đoạn không có trạm trực, mà hằng đêm ngồi ở quán cafe, quán bán xuyên đêm ở bến xe, nhưng sau đợt dịch Covid-19, chúng tôi cũng vận động xây dựng được một trạm nghỉ cho anh em. Trạm có giường tầng, hộc tủ, nhà vệ sinh...
PV: Trong lĩnh vực cứu nạn, cứu hộ, quy trình sơ cấp cứu chuyên nghiệp là yếu tố then chốt. Với tính chất đặc thù của công việc thiện nguyện này, anh đánh giá thế nào về tầm quan trọng của việc chuyên nghiệp hóa quy trình sơ cấp cứu và huấn luyện kỹ năng cho các thành viên CLB SOS72?
Anh Nguyễn Tấn Phúc: Đây là câu hỏi hay! Hàng năm, tất cả các thành viên trong CLB SOS72 đều được Hội Liên hiệp Thanh niên Việt Nam tỉnh Bà Rịa – Vũng Tàu (cũ) và Đoàn Thanh niên tạo điều kiện để tham gia các lớp tập huấn về sơ cấp cứu.
Các kiến thức cũng thường xuyên phải được cập nhật liên tục, để các thành viên đều hiểu nếu sơ cấp cứu đúng, sẽ giúp cho các nạn nhân có thêm cơ hội sống.
Nhưng điều đầu tiên, làm thiện nguyện thì nên xuất phát từ trái tim, không nên có mục đích vụ lợi hay đánh bóng hình ảnh.
Khi làm thiện nguyện chỉ vì mục đích cá nhân thì chắc chắn không thể nào lâu dài được.
PV: Xin cảm ơn anh!
Mai Ngọc/VOV Giao thông