Do cần tiền chi tiêu cá nhân nên đầu tháng 10-2021, Nguyễn Văn Lệ nảy ý định trộm cắp tài sản bằng cách đi tìm những thùng container của các cá nhân, các công ty đang để tại các bãi đất trống trong các khu dân cư, khu công nghiệp; những xe lu rung đỗ ở đường không có người trông coi để thuê người đến cẩu đi bán lấy tiền.
Bằng thủ đoạn trên, từ ngày 9-10-2021 đến 20-4-2023, Lệ đã thực hiện 9 vụ trộm cắp tài sản, 1 vụ lừa đảo chiếm đoạt tài sản trên địa bàn Hà Nội và huyện Bình Xuyên, tỉnh Vĩnh Phúc để chiếm đoạt được tổng số hơn 744 triệu đồng.
Đại diện Viện kiểm sát nhân dân TP Hà Nội thực hành quyền công tố tại phiên tòa.
Ngày 17-3-2023, Lệ đi xe máy đến khu vực huyện Bình Xuyên, tỉnh Vĩnh Phúc thì thấy 4 chiếc Container của chị Trần Thị Thanh Huệ để ở bãi đất trống, không có người trông giữ.
Lệ đi vòng quanh nắm tình hình rồi đến chỗ người bảo vệ ở Khu Công nghiệp Bình Xuyên 2 đang trực ở cổng chính dặn dò: “Cháu có mấy thùng công ngoài bãi đất trống kia, hôm nay có xe cẩu đến chuyển đi, chú ra đấy đứng giúp cháu, cứ nhận là được thuê trông cả ngày lẫn đêm…”.
Sau đó Lệ liên hệ bán 3 chiếc container của chị Huệ với giá 57 triệu đồng. Người mua sau đó đã đến cẩu container đi, giao dịch thực hiện thông qua người bảo vệ theo hướng dẫn của Lệ. Vì được hứa hẹn cho tiền nên người bảo vệ đã làm theo lời của bị cáo.
Phi vụ thứ 9, vào 20-4-2023, Lệ gọi diện cho anh Q. đặt vấn đề bán cho anh này 1 thùng container màu xanh, loại 40 Feet của anh Nguyễn Văn Tư (ở Mê Linh, Hà Nội) đang đặt tại khu đất ở thị trấn Chi Đông, huyện Mê Linh.
18h30 cùng ngày, Lệ thuê người đến chở thùng container của anh Tư về bãi thu mua tại huyện Đông Anh, Hà Nội. Khi đến điểm hẹn để chở thùng Container đi theo yêu cầu của Lệ, thấy bị cáo có biểu hiện khả nghi nên người được thuê chở thùng container đã yêu cầu Lệ về trụ sở Công an để làm việc.
Quá trình điều tra, Cơ quan công an làm rõ việc Nguyễn Văn Lệ còn có hành vi lừa đảo chiếm đoạt tài sản của chị N. (sinh năm 1978, ở Mê Linh, Hà Nội), làm nghề buôn bán sắt vụn.
Nguyễn Văn Lệ bị đưa ra xét xử.
Theo đó, dù không làm ở công trình nào nhưng Lệ hẹn chị N. ngày 13-1-2023 sẽ chở chị này đến vài công trình của Lệ đang thi công để mua sắt vụn. Ngoài ra, Lệ còn nói với chị N. về việc cùng ngày, bạn của Lệ sẽ có chuyến xe chở sắt từ Thái Nguyên về Hà Nội. Bị cáo hứa sẽ để lại một vài tấn sắt bán cho chị N.
Sau đó, lấy lý do cần chuyển tiền cho công nhận nhưng không còn tiền trong tài khoản, Lệ nhờ chị N. chuyển tiền cho anh ta thông qua tài khoản của một người khác, hứa sẽ trả lại bằng tiền mặt. Do tin lời bị cáo, chị N. đã chuyển cho Lệ hơn 47 triệu đồng, để rồi sau đó mới biết mình bị lừa.
Luận tội bị cáo, đại diện Viện kiểm sát khẳng định, quá trình thẩm vấn công khai tại phiên tòa, lời khai nhận tội của bị cáo phù hợp với các lời khai của bị hại, lời khai người có quyền lợi và nghĩa vụ liên quan, biên bản khám nghiệm hiện trường, biên bản thu giữ vật chứng cùng các tài liệu chứng cứ khác có trong hồ sợ vụ án. Do đó, có đủ cơ sở để kết luận bị cáo phạm tội “Trộm cắp tài sản” và tội “Lừa đảo chiếm đoạt tài sản”.
Viện kiểm sát đánh giá, hành vi phạm tội của bị cáo là nguy hiểm cho xã hội, xâm phạm đến quyền sở hữu tài sản của công dân được pháp luật bảo vệ, gây mất trật tự trị an xã hội trên địa bàn các quận, huyện của Hà Nội nói chung và là gương xấu cho lớp thanh niên lười lao động khi chỉ biết hưởng thụ.
Bị cáo đã lợi dụng sự sơ hở của bị hại để thực hiện hànhvi trộm cắp tài sản và lợi dụng sự tin tưởng của bị hại để chiếm đoạt tài sản của họ, thể hiện bị cáo rất liều lĩnh, coi thường pháp luật. Vì vậy việc đưa bị cáo ra xét xử và cần thiết phải cách ly bị cáo ra khỏi đời sống xã hội một thời gian dài.
Minh Long