Tết năm nay, gia đình tôi đã vượt qua sóng gió của cả năm để lại tiếp tục bên nhau đón xuân năm mới. Nhìn lại chặng đường của hôn nhân, nhất là năm vừa qua, tôi vui mừng nhưng cũng đầy ưu tư. Gia đình yên ổn, hạnh phúc là thế, chồng lại lén lút có người bên ngoài. Tôi như gục ngã, tổn thương, cảm giác như đã mất tất cả.
Ly hôn là điều tôi nghĩ đến nhiều nhất, trong bối cảnh chồng cũng liên tục thách thức để đạt được mục đích chung sống với người tình. Bỏ qua nhiều lời khuyên ly hôn, tôi quyết tâm giữ chồng, giữ cha cho các con. Tôi dù đau khổ trước người phản bội, nhưng nghĩ kỹ, bản chất của chồng tôi không phải là kẻ lăng nhăng, anh ấy có thể vì mù quáng, thiếu chín chắn mà sa ngã.
Tôi cũng đi tham khảo nhiều gia đình, một số người quen, đồng nghiệp của tôi đã chọn cách chia tay. Nhưng sau vài năm, họ đã nhận ra sai lầm khi vội vã ly hôn. Người chọn cách làm mẹ đơn thân, người đi bước nữa, nhưng hạnh phúc vẫn là điều không thể lấp đầy. Cuối cùng, các con mới là người chịu thiệt thòi, sống cuộc sống thiếu thốn tình cảm của cha hoặc mẹ.
Tôi quyết tâm giữ chồng, giấu nỗi đau vào trong lòng, gạt nước mắt để bản lĩnh vượt qua. Mỗi lần yếu lòng, mất kiểm soát, tôi lại nghĩ đến con để mình mạnh mẽ hơn. Tôi tỏ ra như không có chuyện gì xảy ra, cố gắng tìm hiểu vì sao chồng lại ngoại tình. Anh ấy cũng chỉ vì vẻ bề ngoài và sự ngon ngọt của người kia mà phản bội vợ con.
Tận hướng ngày Tết ngọt ngào khi đã giúp gia đình vượt qua sóng gió. Ảnh minh họa
Cô ta có tuổi trẻ, sự quyết rũ để mê hoặc chồng tôi. Còn tôi, cố gắng để mình đẹp đằm thắm, yêu thương chồng con làm điểm mạnh. Tôi trách nhiệm với gia đình nhà chồng, để được chồng nể phục và tin tưởng. Những lúc bên nhau, cùng ăn bữa cơm tối hay cả nhà đi chơi… chồng đã nhận ra được đâu mới là nơi mình thuộc về.
Chỉ một thời gian ngắn, chồng tôi đã tự đưa ra sự so sánh và lựa chọn. Anh ta đã nhận ra bồ trẻ chỉ thích được chiều chuộng, quà cáp, tiền bạc. Cô ta lạnh lùng, giận dỗi khi không được đáp ứng về vật chất. Hai người họ ngày một cách biệt về suy nghĩ, tuổi tác nên cũng chán ghét nhau.
Chồng tôi chia tay bồ trẻ, anh ấy trở về nhà ôm tôi vào lòng bật khóc. Chồng hối lỗi, chỉ mong vợ con tha thứ để làm lại từ đầu. Tôi chấp nhận tha thứ cho chồng, điều mà tôi quyết tâm đã trở thành hiện thực. Nhìn chồng con chơi đùa vui vẻ, gia đình tràn ngập tiếng cười, tôi hạnh phúc lắm, mặc dù trong lòng cũng có lúc đau nhói khi nghĩ về lúc bị chồng phản bội.
Tết này gia đình tôi lại bên nhau, cùng đi chơi, thăm hỏi ông bà nội ngoại, họ hàng… Tôi hạnh phúc, tự hào về những điều mình đã làm và được chồng thương yêu nể phục.
Mylan@...