Thanh treo rèm, đầu giường, tay nắm cửa phòng tắm thuộc nhóm những thứ sạch nhất trong khách sạn. Ảnh: Ron Lach/Pexels.
Các nhà nghiên cứu của Đại học Houston lấy mẫu vi khuẩn trên 18-19 bề mặt khác nhau trong phòng khách sạn tại nhiều bang của Mỹ. Kết quả cho thấy trong khi điều khiển tivi, công tắc đèn, bồn cầu và bồn rửa phòng tắm nằm trong nhóm ô nhiễm cao, đầu giường, thanh treo rèm và tay nắm cửa phòng tắm lại thuộc nhóm bề mặt sạch hơn, có lượng vi khuẩn thấp nhất trong phòng.
HealthDay khi phân tích cùng nghiên cứu cũng ghi nhận các vị trí có mức độ nhiễm khuẩn thấp nhất là đầu giường, thanh treo rèm và tay nắm cửa phòng tắm, thấp hơn đáng kể so với các bề mặt hay bị chạm tay như remote, công tắc hay điện thoại.
Một phần nguyên nhân xuất phát từ cách khách sử dụng phòng. Đầu giường là bề mặt cố định, chủ yếu để tựa lưng, hiếm khi bị sờ liên tục. Thanh treo rèm cũng chỉ được chạm vào một đoạn nhỏ khi kéo. Việc ít tiếp xúc này khiến khả năng mang thêm vi khuẩn lên các bề mặt đó giảm đáng kể.
Đầu giường là nơi tương đối sạch nhất trong phòng khách sạn. Ảnh: Liliana Drew/Pexels.
Đối với tay nắm cửa phòng tắm, đa số khách chạm vào sau khi đã rửa tay. Sau khi dùng xà phòng, lượng vi khuẩn trên tay giảm đáng kể, nên số vi khuẩn truyền sang tay nắm cửa thấp hơn so với tay nắm cửa phòng ngủ.
Ngoài ra, nguyên nhân còn ở quy trình dọn phòng. Phòng tắm thường nằm trong khu vực được ưu tiên làm sạch, nhân viên dùng hóa chất tẩy rửa mạnh và khăn lau riêng cho từng bề mặt. Trong quá trình lau chùi bồn rửa, gương, tường gạch, bồn cầu… tay nắm cửa phòng tắm thường được lau theo, dù không phải trọng tâm. Đầu giường và khu vực quanh rèm cũng ít bám bẩn rõ rệt nên dễ được xử lý nhanh trong lúc hoàn thiện phòng.
Trong khi đó, Reuters dẫn nghiên cứu từ Đại học Houston cho thấy remote tivi và công tắc đèn thuộc nhóm “bẩn” nhất, với mật độ vi khuẩn, trong đó có vi khuẩn phân, xuất hiện trên phần lớn mẫu kiểm tra. Đây là những bề mặt bị nhiều người chạm tay mỗi ngày nhưng không phải lúc nào cũng nằm trong danh sách được khử khuẩn kỹ khi dọn phòng.
Thực tế cho thấy cảm giác sạch sẽ mà du khách nhận được phần lớn đến từ thị giác như màu trắng, mùi thơm và sự gọn gàng mang lại ấn tượng “an tâm”. Nhưng theo các chuyên gia y tế công cộng, điều đó không phản ánh chính xác lượng vi sinh vật tồn tại trong phòng. Một căn phòng “nhìn sạch” không đồng nghĩa với việc đã được vệ sinh đúng chuẩn.
Khái niệm “sạch nhất” ở đây chỉ mang nghĩa tương đối. Nhóm nghiên cứu ghi nhận vi khuẩn hiện diện trên hơn 80% bề mặt được lấy mẫu trong phòng khách sạn, kể cả những bề mặt được xếp vào nhóm ít nhiễm khuẩn. Tức là đầu giường, thanh treo rèm hay tay nắm cửa phòng tắm không phải môi trường vô trùng, chỉ là ít vi khuẩn hơn so với các “điểm nóng” khác.
Với du khách, thông tin này hữu ích theo hướng thực tế hơn là gây lo lắng. Thay vì ám ảnh toàn bộ căn phòng, việc hiểu rõ bề mặt nào bẩn nhiều, bề mặt nào bẩn ít sẽ giúp ưu tiên đúng chỗ: rửa tay sau khi nhận phòng, hạn chế sờ tay lên mặt sau khi dùng remote, điện thoại, công tắc.
Quỳnh Trang