Máy bay Su-57, F-35 và F-22
Trong những năm gần đây, nhiều nhà phân tích đã so sánh máy bay chiến đấu tàng hình Sukhoi Su-57 của Nga với chiếc Lockheed Martin F-35 Lightning II của Mỹ. Tuy nhiên, sự so sánh này thiếu logic, vì Su-57 và F-35 là những máy bay chiến đấu được thiết kế cho các vai trò hoạt động khác nhau.
Tiêm kích Su-57 và tiêm kích F-22. Ảnh: Bulgarianmilitary.
Tiêm kích cơ của Nga được thiết kế để chiếm ưu thế trên không, tấn công đa năng và cường kích, tập trung vào tốc độ, tầm bay và vũ khí đa dạng. Còn máy bay tàng hình hàng đầu của Mỹ được thiết kế để thực hiện các hoạt động tàng hình, tác chiến mạng, tấn công chính xác và thu thập thông tin tình báo, tập trung vào khả năng tàng hình và cảm biến.
Trên thực tế, máy bay Su-57 có thể so sánh trực tiếp với máy bay Lockheed Martin/Boeing F-22 Raptor. Mặc dù F-22 được thiết kế để đạt độ chính xác và ưu thế trên không, nhưng nó lại là đối thủ cạnh tranh trực tiếp nhất với chiếc Felon (định danh của NATO dành cho Su-57).
Dưới đây là những điểm vượt trội của máy bay chiến đấu của Nga so với đối thủ Mỹ, trong tác chiến tấn công quy mô lớn.
Hai triết lý khác nhau
Su-57 của Nga và F-22 Raptor của Mỹ mang những cách tiếp cận khác nhau căn bản trong thiết kế máy bay chiến đấu thế hệ thứ 5. Việc phát triển F-22 bắt đầu vào thập niên 1980 khi Mỹ tìm kiếm một máy bay chiếm ưu thế trên không, với khả năng áp đảo MiG-29 và Su-27 của Liên Xô.
Chính thức khởi động vào năm 1991, chương trình này nhằm tạo ra một máy bay chiến đấu có đặc tính tàng hình và khả năng cơ động vô song. Lockheed Martin đã bàn giao chiếc F-22 đầu tiên vào năm 2005, tập trung vào khả năng tránh radar và độ chính xác trong điều kiện chiến đấu.
Ngược lại, Su-57 bước vào giai đoạn phát triển vào năm 2002 thông qua chương trình PAK FA, với chuyến bay đầu tiên vào năm 2010. Nga hướng đến một máy bay chiến đấu kết hợp khả năng tàng hình với hỏa lực mạnh mẽ và tầm bay xa để đối phó với nhiều mối đe dọa.
Về mặt học thuyết, Mỹ ưu tiên ưu thế và sự tích hợp công nghệ. F-22 dựa vào các hệ thống và cảm biến được kết nối mạng như radar AN/APG-77 AESA để đảm bảo lợi thế thông tin. Mặt khác, Nga nhấn mạnh vào độ bền vật lý và tính linh hoạt. Su-57 tích hợp các khoang vũ khí lớn hơn và vũ khí đa dạng để tấn công nhiều mục tiêu.
Trong khi F-22 được tối ưu hóa cho các cuộc tấn công ngắn, chính xác, Su-57 được thiết kế cho tác chiến kéo dài trong các chiến trường phức tạp. Những khác biệt này phản ánh các ưu tiên chiến lược: Mỹ tìm kiếm sự thống trị thông qua độ chính xác, trong khi Nga tập trung vào sức mạnh tấn công quy mô lớn.
Tiết diện phản xạ radar so với che chắn phổ
F-22 Raptor sử dụng thiết kế tiên tiến để giảm thiểu tiết diện phản xạ radar [RCS], đạt RCS 0,0001m2. Bề mặt phẳng và lớp phủ hấp thụ của máy bay này khiến nó gần như vô hình trước radar. Su-57, mặc dù tàng hình, có RCS khoảng 0,5m2, khiến nó dễ bị phát hiện hơn. Máy bay chiến đấu của Nga bù đắp bằng hệ thống che chắn hồng ngoại và gây nhiễu điện tử, làm giảm khả năng hiển thị trong các phổ khác. Theo Defense News, F-22 vượt trội về khả năng tàng hình radar, nhưng Su-57 cung cấp một phương pháp tiếp cận rộng hơn về che giấu.
Động cơ và hành trình siêu thanh
F-22 sử dụng hai động cơ Pratt & Whitney F119, cung cấp khả năng siêu hành trình ở tốc độ Mach 1,82 mà không cần đốt sau, tiết kiệm nhiên liệu và mở rộng tầm bay. Su-57 sử dụng động cơ AL-41F1, với kế hoạch trang bị động cơ "Izdeliye 30" mạnh hơn, nhưng hiện tại nó không hỗ trợ khả năng siêu hành trình ổn định. Tạp chí Aviation Week nhận định F-22 có lợi thế rõ ràng về hiệu quả trong các chuyến bay siêu thanh kéo dài, trong khi Su-57 dựa vào chế độ đốt sau để đạt tốc độ cao.
Khả năng cơ động: điều khiển lực đẩy vector và kiểm soát tốc độ thấp
Cả hai máy bay chiến đấu đều có tính năng điều khiển lực đẩy vector, nhưng F-22 sử dụng vòi phun hai chiều để điều khiển chính xác hơn. Su-57 sử dụng điều khiển lực đẩy vector ba chiều, mang lại lợi thế nhỏ trong các thao tác bay phức tạp. Ở tốc độ thấp, Su-57 hoạt động tốt hơn nhờ thiết kế khí động học được tối ưu hóa, theo FlightGlobal. Tuy nhiên, F-22 vẫn duy trì khả năng kiểm soát tốt hơn trong tác chiến cơ động trên không.
Tiềm năng tấn công của Su-57
Su-57 sở hữu kho vũ khí ấn tượng cho các hoạt động tấn công. Tên lửa không đối không R-77M có thể tấn công mục tiêu ở khoảng cách 190km, mang lại ưu thế trong chiến đấu tầm xa. Kh-59MK2, được thiết kế để tấn công mặt đất, có độ chính xác lên tới 290km. Theo Jane’s Defence Weekly, Su-57 có thể tích hợp các tên lửa siêu thanh như Kh-47M2 Kinzhal, có khả năng tấn công mục tiêu ở tốc độ trên Mach 10. Kho vũ khí này cho phép Su-57 tấn công hiệu quả nhiều mục tiêu khác nhau.
Giá treo vũ khí bên trong và bên ngoài - khả năng mang theo hỏa lực mạnh mẽ
Su-57 có 6 mấu treo vũ khí bên trong khoang vũ khí rộng rãi, có thể mang theo tối đa 8 tên lửa hoặc bom. Ngoài ra, nó còn có 6 mấu treo vũ khí bên ngoài, tăng khả năng tấn công quy mô lớn nhưng lại làm giảm khả năng tàng hình. Aviation Week lưu ý rằng khả năng này vượt trội hơn hầu hết các máy bay chiến đấu phương Tây, cho phép Su-57 tấn công nhiều mục tiêu cùng lúc. Khoang vũ khí lớn khiến nó trở nên lý tưởng cho các hoạt động tấn công kéo dài.
Trí Nhân/VOV.VN biên dịch Nguồn: Bulgarianmilitary