Người đàn ông 47 tuổi, quê Hải Dương, lên Hà Nội làm thợ xây, gặp nạn vào một buổi chiều. Khi đang đứng trên giàn giáo tầng bốn để trát tường, anh trượt chân và rơi xuống từ độ cao hơn 12 m. Đồng nghiệp đưa anh vào Bệnh viện Thanh Nhàn trong tình trạng tím tái, thở gấp, lồng ngực trái biến dạng vì xương sườn gãy nhiều đoạn.
Tại phòng cấp cứu, bác sĩ phát hiện không khí và máu tràn cùng lúc vào khoang màng phổi, chèn ép hai lá phổi đang dập nát.
Bệnh nhân nhập viện trong trạng thái huyết động không ổn định, tràn máu - tràn khí màng phổi nặng, dập phổi lan tỏa và suy hô hấp cấp. Đây là nhóm tổn thương “nguy hiểm nhất khi xuất hiện đồng thời”, bởi có thể cướp đi mạng sống chỉ trong vài giờ.
Người bệnh hồi sinh ngoạn mục sau tai nạn. (Ảnh: BVCC)
Bệnh nhân được dẫn lưu màng phổi khẩn cấp, nội soi cầm máu tối đa nhưng tình trạng không cải thiện. Chỉ sau 24 giờ, oxy tụt nhanh, CO₂ tăng vọt, máu trào liên tục qua ống thở khiến việc thông khí trở nên bất khả thi. Các bác sĩ nhiều thời điểm buộc phải thừa nhận, tiếp tục thở máy theo cách thông thường, bệnh nhân sẽ tử vong.
Bác sĩ Nguyễn Tiến Lâm - người trực tiếp theo dõi ca bệnh từ đầu phân tích, bệnh nhân đang đứng trước hai nguy cơ tử vong song song, suy hô hấp tối cấp vì không thể thông khí và nhiễm trùng nặng do máu, dịch phủ kín phổi. “Nếu không thay thế chức năng phổi bằng ECMO, mọi nỗ lực sẽ không còn kịp”, bác sĩ Lâm nói.
Ê-kíp quyết định đặt ECMO ngay trong đêm - kỹ thuật hồi sức chuyên sâu phức tạp bậc nhất, giúp đưa oxy vào máu, loại CO₂ và tạo điều kiện để phổi được “nghỉ ngơi” nhằm cầm máu. Quy trình đòi hỏi bác sĩ nhiều kinh nghiệm và theo dõi sát 24/24 vì mọi biến đổi nhỏ đều có thể khiến cuộc chiến đảo chiều. “Chậm vài tiếng thôi, cơ hội gần như bằng không”, các bác sĩ chia sẻ.
Trong năm ngày, mỗi buổi sáng bệnh nhân đều được nội soi phế quản để hút máu, giải phóng đường thở. Các thông số ECMO được điều chỉnh theo từng phút. Từ dấu hiệu tuyệt vọng ban đầu, phổi dần bớt chảy máu, thông khí cải thiện và các chỉ số ổn định. Đến ngày thứ bảy, anh được cai ECMO thành công – bước ngoặt hiếm có ở những ca chấn thương ngực nặng như vậy.
Sau khi vượt qua giai đoạn nguy kịch, bệnh nhân tiếp tục hồi sức, tập vật lý trị liệu và phục hồi chức năng hô hấp. Gần ba tuần sau tai nạn, anh có thể tự bước đi, rời bệnh viện trong sự xúc động của gia đình. “Chúng tôi chưa từng dám nghĩ anh ấy sống được, đừng nói đi lại và cười nói như hôm nay”, người nhà bệnh nhân nghẹn ngào.
Như Loan