Đội tuyển U23 Việt Nam tập luyện trước trận đấu với U23 Yemen. (Ảnh: VFF)
U23 Yemen chủ yếu dựa vào những tình huống cố định và sức mạnh thể lực. Hai trong số ba bàn của họ xuất phát từ chấm phạt đền, một lần trực tiếp, một lần đá bồi sau khi thủ môn đối phương đẩy ra và bàn còn lại chỉ đến khi đối thủ bị đuổi người muộn ở phút 87.
Những diễn biến này cho thấy U23 Yemen chưa thật sự đa dạng trong phương án tấn công, họ mạnh về tranh chấp, không ngại va chạm, nhưng thiếu các phương án phối hợp đủ nhanh và biến hóa để xuyên thủng hàng thủ đối phương khi còn đủ người.
Ngược lại, U23 Việt Nam ghi cả ba bàn từ những pha phối hợp rõ ràng, đa dạng và mạch lạc từ trung lộ đến giãn biên, từ tình huống tấn công trực diện tới phản công. Ngoài ba bàn thắng, đội của huấn luyện viên Kim Sang-sik còn có tới 5 cú dứt điểm trúng xà ngang và cột dọc ở hai trận đã qua, cho thấy các chân sút tạo được nhiều cơ hội, nhưng thiếu chút may mắn.
Về nhân sự và chiến thuật, ông Kim Sang-sik đã vận dụng chính sách xoay tua rộng: 20/23 cầu thủ đã được thi đấu, với nhiều thay đổi so với đội hình đăng quang ở giải U23 Đông Nam Á.
Mục tiêu kép của ông là bảo toàn ngôi đầu bảng đồng thời tích lũy kinh nghiệm, tạo chiều sâu cho đội trước trận quyết định. Việc thay nửa đội hình ở trận thứ hai là hợp lý khi chất lượng các cầu thủ đồng đều, nhưng điểm yếu vẫn là mài dũa kỹ năng dứt điểm.
Văn Thuận-cầu thủ ghi bàn thắng duy nhất trong trận U23 Việt Nam thắng U23 Singapore. (Ảnh: VFF)
Trận “chung kết” hứa hẹn là cuộc đối đầu giữa nghệ thuật phối hợp và sức mạnh thể lực. U23 Việt Nam, với lối chơi kỹ thuật, kiểm soát bóng tốt và nguồn cơ hội tạo ra nhiều hơn, vẫn được đánh giá cao hơn và có nhiều cơ hội giành kết quả tích cực. Tuy nhiên, U23 Yemen nguy hiểm trong các tình huống cố định và có thể khai thác sai lầm để tạo đột biến.
MINH GIANG