Ghi bàn và kiến tạo cho Real Betis trong trận đấu Europa League gặp Nottingham, Antony tiếp tục cho thấy một phiên bản lột xác hoàn toàn so với chính mình tại Manchester United. Màn tỏa sáng của Antony diễn ra chỉ vài ngày sau khi một cựu cầu thủ khác của “Quỷ đỏ”, Mason Greenwood, tạo dấu ấn trong bàn thắng duy nhất giúp Marseille thắng chấn động trước PSG tại Ligue 1. Trước đó, Marcus Rashford cũng tìm lại phong độ bùng nổ của mình ở Barcelona sau quãng thời gian chật vật tại sân Old Trafford.
Phơi nhiễm với phóng xạ từ "truyền thông độc hại"
Ba cầu thủ, ba câu chuyện khác nhau, nhưng đều có một điểm chung: họ từng là những ngôi sao được kỳ vọng, đã sa sút nghiêm trọng tại Manchester United, và giờ đây lại tìm thấy chính mình tại những chân trời mới.
Nếu một cầu thủ hồi sinh chỉ là hiện tượng, nếu hai có thể là trùng hợp ngẫu nhiên nhưng có 3 cựu cầu thủ Man Utd cùng thăng hoa khi rời Old Trafford thì là vấn đề mang tính bản chất. Và đâu chỉ có ba người này nếu chúng ta kể thêm Scott McTominay, Rasmus Hojlund, Romelu Lukaku ở Napoli…
Phải chăng phong thủy của sân Old Trafford có vấn đề hay áp lực tiêu cực từ danh tiếng và truyền thông đã vô tình bóp nghẹt tài năng của họ?
Manchester United không chỉ là một CLB bóng đá, mà còn là một thương hiệu toàn cầu với hàng trăm triệu người hâm mộ. Sự nổi tiếng ấy mang lại tiền bạc và vinh quang, nhưng đồng thời cũng tạo ra một cái giá là áp lực khổng lồ lên bất kỳ cầu thủ nào khoác lên mình chiếc áo đỏ.
Mọi hành động, từ màn trình diễn trên sân cỏ đến đời tư bên ngoài, đều bị soi xét dưới kính hiển vi của truyền thông và mạng xã hội. Không thể trách truyền thông vì chỉ khai thác thông tin từ Man Utd mới có thể thu hút người hâm mộ.
Truyền thông Anh, với sự khắc nghiệt vốn có, luôn có khuynh hướng "mổ xẻ" các vấn đề tiêu cực của cầu thủ. Nếu một ngôi sao của Man Utd có phong độ không tốt, họ sẽ trở thành tâm điểm của những bài báo chỉ trích gay gắt, đôi khi vượt ra ngoài ranh giới chuyên môn.
Mạng xã hội, với khả năng lan truyền thông tin nhanh chóng, càng khiến tình hình trở nên tồi tệ hơn. Một vài bình luận tiêu cực có thể dễ dàng biến thành một làn sóng "dè bỉu", tạo ra trend độc hại mà không phải cầu thủ nào cũng đủ bản lĩnh để chống chọi.
Antony hiếm khi tự tin tại Man Utd.
Antony, với mức giá 85,5 triệu bảng, là ví dụ điển hình cho nạn nhân của "gánh nặng kỳ vọng". Khi đến Old Trafford, anh mang theo danh xưng bản hợp đồng đắt giá nhất lịch sử CLB (trong một số trường hợp, nếu tính theo tỷ giá và phụ phí).
Mức giá ấy không chỉ là con số, mà còn là gánh nặng vô hình đặt lên vai Antony. Mỗi pha xử lý, mỗi cú sút, đều bị so sánh với số tiền khổng lồ mà Man Utd đã bỏ ra.
Lối chơi "đặc thù" của Antony, thay vì được xem là một phong cách riêng, lại trở thành mục tiêu chế giễu. Cú xoay 360 độ, một động tác biểu diễn quen thuộc, lại biến thành trò cười trên khắp các diễn đàn mạng xã hội. Dần dần, sự tự tin của Antony bị bào mòn, phong độ đi xuống, và cuối cùng anh không thể tìm thấy chỗ đứng của mình.
Tại Betis, anh không còn bị đánh giá bằng mức giá chuyển nhượng. Thay vào đó, cầu thủ Brazil được HLV Manuel Pellegrini tin tưởng, được tạo cơ hội và trở thành một phần quan trọng trong lối chơi sáng tạo của đội bóng. Sự tự tin của Antony trở lại, anh dám thực hiện những pha đột phá, dứt điểm và kiến tạo, mang lại hiệu quả rõ rệt trên sân.
Trước khi Antony đến, Betis chỉ thắng 1 trong chuỗi 9 trận. Khi ra mắt người Seville, "bom xịt" của Man Utd ngay lập tức gây ấn tượng, giành giải Cầu thủ xuất sắc nhất trận với một bàn thắng ngay trong trận ra mắt. Anh tiếp tục ghi 9 bàn và có 5 kiến tạo trong 26 trận ở mùa giải trước. Và hai bàn thắng ở trận bán kết đã giúp CLB lọt vào trận chung kết UEFA Conference League.
Bình luận viên La Liga và cựu tiền đạo của Man Utd, Terry Gibson, 62 tuổi, cho biết: điểm khác biệt lớn cho Antony lột xác là được Betis trân trọng, từ HLV đến CĐV đều coi cầu thủ Brazil là ngôi sao lớn. Ngay cả các đồng đội cũng đối xử cực tốt.
Cuối mùa trước, Isco nói đùa rằng Betis nên "bắt cóc" Antony còn Joaquin, hiện là giám đốc câu lạc bộ, đã đề nghị tự mình lái xe đi cướp người từ Manchester. Môi trường ở Betis tạo ra năng lượng tích cực hơn hẳn so với ở Manchester và phong thủy tốt đã tạo ra con người tốt.
Chuyện không chỉ riêng của Antony
Mason Greenwood là cũng giống Antony. Sau vụ việc pháp lý gây chấn động liên quan đến bạo lực phụ nữ, sự nghiệp của anh tại Man Utd gần như chấm dứt. Cả CLB, truyền thông và người hâm mộ.
Tuy nhiên, khi chuyển đến Marseille, anh nhận được sự tin tưởng và cơ hội để làm lại. Ngay cả khi có khúc mắc với HLV De Zebri thì mọi việc cũng không bị xới tung lên và họ tìm được giải pháp để kết thúc mọi thứ. Thoát khỏi áp lực từ truyền thông Anh, Greenwood có thể tập trung vào bóng đá và nhanh chóng chứng minh được tài năng của mình.
Còn Rashford không cần nhắc lại. Một cầu thủ có thể tỏa sáng giữa rừng sao ở Barcelona khi vừa lập cú đúp vào lưới Newcastle giữa tuần trước thì chất lượng không thể kém. Vậy tại sao Rashford lại trở thành "gã ngốc" dưới cả thời Erik Ten Hag lẫn Ruben Amorim.
Rashford luôn sống trong áp lực tại Man Utd.
Sự sa sút của những cầu thủ như Antony, Greenwood và Rashford không hoàn toàn nằm ở năng lực chuyên môn. Vấn đề cốt lõi đến từ yếu tố tâm lý và môi trường độc hại mà họ phải đối mặt tại Man Utd. Đến khi họ rời Man Utd, phong độ lập tức sáng chói mà không phải điều chỉnh nhiều về tập luyện.
Có lẽ Man Utd cần xem xét lại cách bảo vệ cầu thủ của mình. Một mặt, họ cần phải có một bộ phận tâm lý chuyên nghiệp để hỗ trợ cầu thủ đối phó với áp lực. Mặt khác, cần có chính sách chặt chẽ hơn trong việc quản lý mối quan hệ với truyền thông và mạng xã hội, tránh để các cầu thủ trở thành mục tiêu của những lời chỉ trích tiêu cực. Để các cầu thủ bị phơi nhiễm phóng xạ từ truyền thông mật độ cao ở Manchester thì họ không thể phát triển một cách bình thường chứ đừng nói là tỏa sáng.
Tú Anh