Sau 6 vòng của LPBank V.League 2025/26, đã có 107 bàn thắng được ghi. Tuy nhiên chỉ 41 trong số đó, chiếm 38,3%, thuộc về các cầu thủ nội. Ngoài ra, duy nhất Tiến Linh mang quốc tịch Việt nằm trong tốp 9 cầu thủ ghi được nhiều hơn 2 bàn thắng. Đây cũng là câu chuyện của mùa giải trước, khi Tiến Linh và cầu thủ đã từ giã ĐTQG Văn Quyết (không kể chân sút nhập tịch Nguyễn Xuân Son) thuộc tốp 11 trong danh sách Vua phá lưới.
Nhiều năm nay ở các đội bóng V.League, nhiệm vụ ghi bàn được giao cho các cầu thủ ngoại. Dĩ nhiên điều này cũng dẫn đến định hướng lối chơi. Cựu HLV ĐT Việt Nam Philippe Troussier không sai khi bình luận, tại V.League các bàn thắng chủ yếu đến từ những đường chuyền dài hoặc tình huống cố định.
Ông Troussier đã thất bại trong cuộc cách mạng lối chơi ở đội tuyển, và thật khó để đòi hỏi HLV Kim Sang-sik làm tốt hơn khi chỉ có trong tay những con người tương tự.
Hiệu suất ăn bàn ở các pha dứt điểm của ĐT Việt Nam rất thấp.
Như hai trận đấu với Nepal mới đây, ĐT Việt Nam đã tung ra hàng tá cú sút nhưng chỉ ghi được 4 bàn, với hai trong số đó đến từ phá bóng cố định (một của Xuân Mạnh, một đối thủ phản lưới).
Trước trận tái đấu ngày 14/10, chiến lược gia người Hàn Quốc đã nói về việc tạo nên màn trình diễn cống hiến và thắng đậm. Quả thực đội bóng của ông rất cố gắng biến điều đó thành hiện thực khi áp đặt thế trận và đẩy lùi đối phương về sâu bên phần sân nhà. Họ cũng triển khai không ít mảng miếng tấn công để bóc tách hàng thủ Nepal, khi là những đường chuyền bổng nhắm đến phía sau các hậu vệ, khi là các tình huống xuống biên hoặc phối hợp trung lộ.
Giống như trận thắng 3-0 tuần trước, các học trò của HLV Kim Sang-sik tung ra rất nhiều pha dứt điểm, từ sút xa đến cận thành, từ đánh đầu đến dứt điểm kỹ thuật. Các cầu thủ trên tuyến đầu cũng rất chịu khó di chuyển, chơi cơ động để tạo ra khoảng trống. Thế nhưng thứ mà họ thu lại chỉ là 1 tình huống lóng ngóng phản lưới của hậu vệ Nepal.
Pha đánh đầu của Hiểu Minh dẫn đến bàn phản lưới của hậu vệ Nepal.
Với tỷ lệ chuyển đổi cơ hội thành bàn thắng quá thấp, phải thừa nhận lẽ ra các cầu thủ nên làm tốt hơn. Ví dụ như Văn Vỹ, thật khó tin khi cầu thủ của Thép Xanh Nam Định lại dứt điểm hỏng ăn ở phút 20 với cự ly chỉ 5m, hay tình huống sút bóng đúng vào vị trí thủ môn của Đức Chiến phút 90+2.
Rõ ràng các cầu thủ nên chắt chiu hơn các cơ hội, bởi không phải đối thủ nào cũng như Nepal để phung phí vẫn giành chiến thắng. Thêm nữa, một trong những vấn đề của ĐT Việt Nam, đó là không có khả năng duy trì nhịp độ cũng như cường độ một cách liên tục. Có những khoảng thời gian đột nhiên đội tuyển chơi chùng xuống, đánh mất thế chủ động và kiểm soát thế trận. Việc cự ly các tuyến không được giữ vững cũng lộ ra không gian mênh mông để đối thủ thâm nhập, uy hiếp cầu môn của Trung Kiên.
Những vũng nước và mặt sân xấu khiến các tuyển thủ bị ảnh hưởng, nhưng chính chúng đã làm chậm bước tiến của cầu thủ Nepal. Chúng ta có thể đổ lỗi cho việc may mắn quay lưng, khi có đến 3 pha dứt điểm dội khung gỗ. Thế nhưng cần lưu ý, may mắn đã đứng về phía chúng ta mới có bàn thắng phút thứ 4, và giúp mành lưới của Trung Kiên không một lần rung lên.
Đội tuyển Việt Nam vẫn đảm bảo kết quả, nhưng đó là trước những đối thủ bị đánh giá yếu hơn. Chúng ta có rất nhiều điều cần cải thiện để sẵn sàng cho các trận đấu khó khăn hơn, bao gồm duy trì nhịp độ, tính tập trung, khả năng kiểm soát thế trận và đặc biệt, phải tốt hơn trong dứt điểm.
Thanh Hải